Nghiêm Chân cùng Lý Uyển liếc nhìn nhau rồi cũng chậm rãi đi lên lầu.Cửa phòng của bạn nhỏ Cố Gia Minh đóng chặt, chìa khóa cửa cũng bị tiểu tai họa mang theo vào bên trong để ngừa vạn nhất. Nghiêm Chân nhẹ nhàng gõ cửa, bên trong không có tiếng đáp lại.“Gia Minh?” Cô kêu nhẹ một tiếng, nghe thấy bên trong truyền đến tiếng động như là kéo bàn ghế.Chỉ chốc lát sau, từ bên kia cánh cửa truyền đến giọng nói ồm ồm của bạn nhỏ Cố Gia Minh, “Làm sao?”“Em đem cửa mở ra đi, cô giáo có lời muốn nói với em.”“Không ra.” Bạn nhỏ hừ hừ hai tiếng, nói đúng hai từ.Nghiêm Chân nhất thời giật mình, rồi sau đó nhẹ giọng hỏi, “Vì sao?”“Không ra, không ra chính là không ra.” Tiểu tử kia lớn tiếng kêu lên, còn dùng chân đá vào cửa.Lý Uyển đi theo lên, ý bảo Nghiêm Chân lui ra sau để bà đến gõ cửa, “Gia Minh à, là bà nội. Cháu mau mở cửa ra đi. Dưới lầu thím Trương làm trứng xa với bơ cho cháu rồi kìa, cháu không phải là thích nhất ăn những món đó sao? Cháu xuống nhanh lên, nếu không ra bà nội liền để cho ông nội của cháu ăn đó.”Bên trong cửa lại một mảnh yên lặng, nội tâm của tiểu tử kia giờ phút này phỏng chừng đang rất rối rắm.Lý Uyển cười cười với Nghiêm Chân rồi thấp giọng nói, “Đối phó với Gia Minh thì con phải lấy đồ ăn ra mà dỗ dành nó.”Nghiêm Chân nhếch khóe miệng, thản nhiên cười.Quả nhiên chỉ chốc lát sau, bên trong nghe thấy tiếng của bạn nhỏ Cố Gia Minh, “Muốn cháu đi ra ngoài cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-bi-mat/3014602/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.