Phụ thân, mẫu thân, xin hai người đừng bỏ rơi Tiểu Hoa mà
Quân Hoa làm sao có thể chấp nhận sự thật, nàng lẩm bẩm gọi hai người họ, khóe mắt bất giác chảy xuống hai dòng lệ.
Nàng không biết bản thân là đang trong mộng cảnh hay thực chất là nàng không muốn thừa nhận những cảnh tượng lúc trước chỉ là giả.
Ngày đêm nối tiếp nhau trôi qua, bên ngoài thấm thoát đã ba ngày. Hắn ngày nào cũng không từ bỏ mà đến xem nàng.
Hắn nhận ra kể từ lần gặp đầu tiên, hắn đã yêu nàng mất rồi. Chỉ là thân phận của hai người khiến hắn ra sức phủ nhận tình cảm đối với nàng.
Bây giờ thì tốt rồi, hôm đó hắn đưa nàng rời khỏi địa lao bằng mật đạo còn đưa một thi thể đến thế chỗ cho nàng. Bên ngoài đều biết tin Lâu chủ Tuyệt Tình lâu đã chết, chuyện này cũng tạm thời lắng xuống.
Nhưng mà, khi nàng tỉnh dậy liệu có nguyện buông bỏ thù hận mà ở bên cạnh hắn không?
Hắn nhìn tiết trời bên ngoài cũng gần đến giữa trưa, hắn còn nhiều chuyện cần phải xử lý nên đành rời đi trước.
- Đừng đi mà, ta không muốn
Cánh tay hắn bị một bàn tay nắm lấy, giọng nàng rất nhỏ như đang tự nói một mình nhưng hắn luyện võ, âm thanh nhỏ vẫn có thể nghe thấy.
Bắc Đường Uyên nắm lấy bàn tay trắng nõn của nàng quay trở lại bên mép giường, hóa ra nàng chỉ đang nói mộng.
Tuy trong mộng cảnh nhưng nàng có thể cảm nhận được bàn tay ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hoa-luong-sinh-truyen/2845763/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.