Bắc Đường Uyên tay chỉ về một thanh kiếm, Quân Hoa nhìn đến chính là Băng Tâm của nàng.
" Ta hiểu rồi, đây chính là ải thứ ba cùng thứ tư, nếu ta chấp nhận đưa tay cho hắn tức là sa vào cảnh Lạc, ta sẽ vì cái lạc mà bị giam cầm trong bóng tối.
Nếu như ngược lại, ta rút kiếm, hắn cắt đứt tình cảm với ta thì bản thân ta sẽ rơi vào đau khổ, mất mát vì cảnh Ai. Nhưng ta không thích hắn, sẽ đau khổ sao?"
Nàng từng bước tiến đến bên thanh kiếm, cảm giác lạnh lẽo từ kiếm truyền đến quả nhiên chân thật.
Quân Hoa rút kiếm, từ đầu tới cuối trên mặt đều không hiển lộ chút sắc thái gì.
Ánh sáng từ lưỡi kiếm Băng Tâm lóe lên xua tan đi bóng tối, hắn cũng từ đó biến mất.
- Bắc Đường Uyên, ngươi đâu rồi
Trong lòng nàng không hiểu sao lại có cảm giác trống trải, chẳng phải nói nàng không thích hắn hay sao, vậy cảm giác này là do đâu?
" Không được, ta nhất định phải bình tĩnh, không được dao động, chỉ là ảo cảnh"
Cứ ngỡ là rất dễ nhưng khi trãi qua rồi mới biết nó khó, nàng phải mất một lúc mới bình ổn được tâm trạng.
Lần này là đến ải thứ năm, khung cảnh cư nhiên không biến đổi mà chỉ nghe thấy giọng nói lúc nãy vang lên trên không trung.
- Chúng ta lại gặp rồi, lần này ta muốn hỏi ngươi một câu
- Ngươi hỏi đi
- Ngươi từ trước đến nay mong muốn có được một gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hoa-luong-sinh-truyen/2845743/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.