Quân Hoa thảnh thơi ngồi trước hồ sen câu cá, do ở phủ của hắn nên nàng đành thu lại bớt nghịch ngợm, chứ nếu ở Ngọc Lam môn là nàng đã nhảy xuống đó để bắt rồi.
Chán chường ngồi đó cả buổi mà chẳng được con cá nào, nàng vứt cả cần câu sang một bên xắn ống tay áo.
Kiên nhẫn đến chừng này đã là giới hạn của nàng rồi.
- Này, nghe nói ngươi là nữ nhân ca ca ta dẫn về lúc sáng.
- Ca ca ngươi là ai?
Nàng khó hiểu, cô nương này từ đâu ra xuất hiện còn hỏi nàng như vậy chứ, nghe điệu bộ hẳn là người quen của hắn.
- Ca ca ta tên Doãn Trì Uyên
- À, thì ra là vậy, vậy ngươi tên gì?
- Ta là Doãn Ngưng Lạc, còn ngươi?
- Ta là Ngọc Quân Hoa
Doãn Ngưng Lạc đánh giá nàng một vòng, nàng cũng đánh giá nàng ấy, hai người đi vòng vòng nhìn nhau.
- Này, ngươi đến tìm ta làm gì thế?
- Không có gì, chỉ là tò mò, có điều ngươi còn xinh đẹp hơn cả yêu nữ kia, xem ra có người giúp ta chèn ép ả rồi.
- Yêu nữ nào?
- Ngươi không biết đâu
- Mà thôi bỏ qua chuyện đó đã, muốn ăn cá nướng không?.
- Cá nướng ở đâu?
- Ở đó
Nàng chỉ tay xuống hồ sen, hai người nhìn nhau cười gian xảo, đám cá đó hôm nay phải được một phen càn quét của bọn họ rồi.
' Ùm, Ùm'
Hai nữ nhân nào đó phấn khích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hoa-luong-sinh-truyen/2845698/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.