Đến ngày sinh nhật của Hạ Dương, Ly Tâm đã thức dậy thật sớm.
Nam nhân bên cạnh còn đang ngủ say, Ly Tâm đứng dậy, thả nhẹ động tác, mặc áo ngủ bước xuống giường rồi đi ra ban công, nhìn thấy bên ngoài ánh mặt trời đã bắt đầu ló dạng.
Ở một góc trên ban công có để mấy chậu hoa nhỏ mà cô chăm sóc, Ly Tâm tưới nước cho nó rồi trở lại phòng ngủ liền thấy người trên giường đã tỉnh lại.
Hạ Dương ngồi ở mép giường, cúi đầu cầm điện thoại nhắn tin, tựa hồ là đang xử lý công việc.
Ly Tâm bước tới, ngồi xuống bên cạnh rồi đột nhiên nghiêng người, vươn tay ôm hắn.
"Sinh nhật vui vẻ,Hạ Dương."
Ly Tâm dựa vào vai Hạ Dương, hít hà hơi thở quen thuộc của hắn, có cảm giác rất an toàn.
Hạ Dương quay đầu lại, trầm giọng hỏi: "Không có lên lớp dạy sao?"
"Hôm nay không có lớp, có thể ở bên anh cả ngày." Ly Tâm ngẩng đầu, một đôi mắt sáng lấp lánh.
Cô đột nhiên nghĩ đến cái gì, Ly Tâm vội buông tay ra: "Anh chờ em một chút."
cô đứng dậy, đi tới tủ bên cạnh mở ngăn kéo, lấy trong đó ra một hộp quà đã đóng gói. Ly Tâm cầm lấy hộp quà trở lại giường, nhanh chóng đưa cho hắn.
"Quà sinh nhật của anh!"
Hạ Dương nhận hộp quà mở ra, nhìn thấy bên trong là một cặp khuy cài áo màu xanh ngọc bích.
"Anh không phải lần trước mới mua một bộ tây trang sao? có thể kết hợp chúng với nhau." Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-tinh-nhan/2654554/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.