Ly Tâm không nhớ rõ mình đã ở trong thư phòng đó bao lâu, cho đến khi trời gần sáng, cô mới ngẩn ngơ mơ hồ bước ra khỏi thư phòng.
Đôi mắt hơi sưng lên, Ly Tâm đi rửa mặt bằng nước lạnh, vừa nhìn lên gương đã thấy mình trong gương thập phần chật vật, đôi mắt sưng đến mức có thể nhìn thấy dấu vết vừa khóc.
Cơ thể quá mệt mỏi, Ly Tâm trở về phòng ngủ nằm trên giường nhắm mắt dưỡng thần, nhưng như thế nào cũng không ngủ được. Chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu liền sẽ tự động hiện ra những tấm ảnh chụp chung của Hạ Dương và Vân Thy.
Chờ đến khi Ly Tâm không gượng nổi nữa liền ngủ một giấc, nhưng lại luôn đứt quãng bừng tỉnh lại, như thế nào cũng đều cảm thấy bất an. Mà Hạ Dương vẫn chưa trở về, hẳn là còn ở bệnh viện chăm sóc Vân Thy.
Ly Tâm ở trên giường, một mình suy nghĩ hồi lâu. Sau đó cầm điện thoại gọi cho Hạ Dương một cuộc.
Điện thoại được kết nối, Ly Tâm gọi: "Dương!"
"Ừm." Giọng điệu đầu dây bên kia vẫn có chút lạnh lùng.
Ly Tâm kiềm chế cảm xúc của mình, chậm rãi nói: "Dương, em đã nghĩ rồi, chúng ta... "
Ly Tâm còn chưa nói xong, liền nghe thấy một giọng nói rất nhỏ vang lên từ đầu bên kia của điện thoại.
"Hạ Dương, có chút nóng... "
"Vậy để lên bàn trước, chờ nguội lại uống."
Thanh âm Hạ Dương rất nhẹ, ngữ khí ôn nhu cùng một người khác nói chuyện. Ly Tâm nghe trong điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-tinh-nhan/2654526/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.