🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong quán bar



Bàn đánh bài bên kia rất náo nhiệt, một lát sau thì Hạ Dương cũng qua đó. Nhưng Hạ Dương cũng không chơi bao lâu, chơi được mấy ván rồi không chơi nữa, dựa vào sô pha nghỉ ngơi.



Trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh Hạ Dương, vài ly rượu đã cạn. Hạ Dương nằm dựa trên sô pha hai mắt hé mở, lười biếng nằm trên sopha.



Mọi người trong bàn đánh bài đánh hết ván này đến ván khác, khi Lạc An đến nhìn Hạ Dương hỏi: "Hạ thiếu có muốn chơi nữa không?"



Hạ Dương không trả lời, hình như là đã uống say.



Lạc An thoáng dựa lại gần gọi một tiếng: "Hạ thiếu?"



Hạ Dương lúc này hơi mơ màng ngẩng đầu lên, theo thói quen nhìn ra cửa hỏi: "Ly Tâm đến rồi sao?"



Lạc An theo bản năng nói: "Cái gì mà Ly Tâm? Không phải đã chết rồi à?"



Nghe được từ "chết" này, Hạ Dương lúc này mới khôi phục tinh thần, nhàn nhạt nói: "À, Quên mất."



Hạ Dương lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho tài xế. Lúc chú Trương đến đón Hạ Dương, thời gian đã hơn mười một giờ tối.



Hạ Dương lên xe ngồi ở ghế sau, có chút mỏi mệt xoa xoa thái dương. Chú Trương ngồi phía trước nhìn qua kính chiếu hậu thấy được, bèn đem một cái chăn lông đưa ra sau.



Hạ Dương nhận chăn lông, tùy ý hỏi: "Chăn này ở đâu ra?"



Chú Trương giải thích: "Là cô Ly Tâm mua rồi bảo tôi để trên xe."



Hạ Dương không nói nữa, nắm chặt chăn lông trong tay sau đó đem

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-tinh-nhan/2654504/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.