Lưu Ly nhìn qua khuôn mặt có chút cầu khẩn của Hạ Dương một lúc sau đó đành đồng ý.
Thật ra số với việc Hạ Dương đã giúp cô tìm kiếm một bác sĩ giỏi cho bà của cô là một chuyện lớn nên chỉ là một bữa ăn cũng không vấn đề gì.
‘‘Hạ thiếu, ngài muốn ăn gì?’’
Nghe Lưu Ly đã đồng ý, Hạ Dương liền nói.
‘’… thánh.’’
Vì Hạ Dương nói khá nhỏ nên Lưu Ly hỏi lại.
‘‘Vâng?’’
‘‘Anh muốn ăn hoành thánh.’’
Lưu Ly nghe vậy cũng không phản ứng mạnh, chỉ trả lời lại: ‘‘Tôi trước nay ít khi gói hoành thánh, có thể đổi món khác không hoặc ra cửa hàng tôi mua cho anh một ít cũng được?’’
Hạ Dương vẫn một mực đòi hỏi: ‘‘Không phải hoành thánh em làm thì tôi không ăn.’’
Lưu Ly nghĩ lại, lúc trước cô luôn gói những miếng hoành thánh thật đẹp gửi cho hắn, những cái làm bị hỏng sẽ để cô ăn.
Nhưng lúc nào cũng vậy. Từ ngày Vân Thy trở về, mỗi phần hoành thánh cô gửi cho hắn đều bị trả lại.
Những năm đầu khi cô gói hoành thánh, vì hợp khẩu vị của hắn nên cô đã học hỏi rất nhiều để làm vừa ý hắn nhưng những năm sau đó vì chán ngán nên hắn chưa từng đụng lại món hoành thánh này.
Không biết lúc đó vì chán ngán hoành thánh cô làm hay chán ngán cô nữa.
Cũng có thể … là cả hai.
Lưu Ly dẹp đi những suy nghĩ về ngày xưa, sau đó nói với Hạ Dương: ‘‘Tôi làm không ngon.’’
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-tinh-nhan/2654441/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.