Vẻ mặt Từ Thần Chinh không đổi, bình tĩnh gật đầu, nói: "Tôi thích cô ấy. Từ khi chúng tôi quen nhau, tôi đã thích cô ấy rồi. Tôi nhớ tôi quen cô ấy vào năm hai đại học. Lúc đó cô ấy ăn mặc rất giản dị, nhưng lại có một vẻ đẹp trong sáng, làm cho người ta gặp một lần là nhớ, làm cho người ta không rời mắt nổi."
Từ Thần Chinh hồi tưởng lại: "Cô ấy gọn gàng, xinh đẹp, là nữ thần trong lòng đám nam sinh trong trường. Lúc ấy tôi đã nghĩ, trên đời lại có một cô gái đẹp tới vậy. Nếu như khi đó người nhà không vội vã đưa tôi ra nước ngoài, tôi nhất định sẽ theo đuổi cô ấy. Đến khi tôi từ nước ngoài về, phát hiện cô ấy đã tới xí nghiệp của gia tộc tôi làm. Lúc đó tôi mừng như điên, lập tức quyết định theo đuổi cô ấy. Không ngờ chúng tôi còn chưa thành bạn bè trai gái, cô ấy đã xảy ra chuyện, còn tôi thì bị người nhà cưỡng ép đưa ra nước ngoài lần nữa, thậm chí ngay cả hộ chiếu của tôi cũng bị giữ lại. Khi tôi về nước lần nữa, đã không thấy người đâu. Tôi có tìm cũng chẳng tìm được, cho tới không lâu trước đây, cô ấy tìm được tôi, bảo tôi sắp xếp công việc cho cô ấy. Tôi biết cơ hội của tôi lại tới rồi, mặc kệ cô ấy có kết hôn hay chưa, tôi đều muốn ở bên cạnh bảo vệ cô ấy."
Trong mắt Lâm Khánh Quyền toàn là vẻ lạnh lẽo, nói: "Cậu Từ không cảm thấy bản thân có hơi tự mình đa tình à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-thue-muon-ba-lam-xin-gio-cao-danh-khe/976918/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.