Lục Thi Nguyệt ăn món tráng miệng, nói: “Tổng giám đốc Lâm cũng biết mình là một người có sức hấp dẫn nhỉ, nếu anh đã không yêu người phụ nữ kia thì đừng cho cô ấy bất cứ hi vọng xa vời nào, cho dù người phụ nữ đó rất yêu tiền, cô ấy cũng hi vọng sẽ có được một người đàn ông thật lòng yêu thương cô ấy.”
Ánh mắt Lâm Khánh Quyền như chất chứa suy nghĩ, nói: “Em yêu tôi rồi?”
Lục Thi Nguyệt trợn mắt nhìn anh, ánh mắt yêu kiều, nói: “Tổng giám đốc Lâm, anh nói xem?”
Lâm Khánh Quyền nói: “Hôm nay, tôi có thể cho phép em yêu tôi.”
Lục Thi Nguyệt thấy nực cười không thôi: “Ý của tổng giám đốc Lâm là, ngoại trừ hôm nay, tất cả những thời gian khác em đều không thể yêu anh sao?”
Vậy mà Lâm Khánh Quyền lại còn gật đầu.
Lục Thi Nguyệt cảm thấy rất bất lực, không ngờ người đàn ông này đã tự luyến đến như vậy rồi.
Lục Thi Nguyệt đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống, nói: “Không phải giám đốc Lâm còn sắp xếp một tiết mục khác cho em sao? Vậy đi thôi, tổng giám đốc Lâm hào phóng như vậy, tiết mục đã sắp xếp chắc cũng không quá tệ đâu, em vô cùng mong chờ.”
Ra khỏi khách sạn, Lâm Khánh Quyền vốn muốn lái xe đưa Lục Thi Nguyệt đi du thuyền dạo chơi, nhưng Lục Thi Nguyệt lại nói: “Mỗi năm đều đi du thuyền ra đảo nghỉ lễ cũng không có gì thú vị cả, hôm nay là sinh nhật em, không biết tổng giám đốc Lâm có thể thỏa mãn bất cứ yêu cầu nào của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-thue-muon-ba-lam-xin-gio-cao-danh-khe/976911/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.