Bạn bè của Lâm Khánh Quyền không chỉ là con nhà giàu có quyền có thế mà còn rất đẹp trai, không hề thua kém Lâm Khánh Quyền. Phong Duẩn bảo: “Chị dâu ngồi đây đi, Khánh Quyền cưới chị bốn năm rồi, nếu chúng tôi không yêu cầu mãnh liệt thì cậu ấy vẫn định kim ốc tàng kiều đấy, chẳng có thành ý gì cả. Hôm nay chị ngồi với đám chúng tôi đi, đừng ngồi với cậu ấy nữa.” Lục Thi Nguyệt thoải mái ngồi bên Phong Duẩn, trong mắt Phong Duẩn và Lý Lai ngồi bên trái anh ta đều lướt qua vẻ ngạc nhiên, sau đó cả hai đều cười sảng khoái. Vì gia thế của họ nên trước nay họ đều không chịu trói buộc, họ đã thấy đủ loại mỹ nữ, nhưng tận sâu trong đáy lòng họ vẫn kiểu người không làm màu giả tạo, tuy cố ý giả vờ đáng thương cũng khiến người khác thương yêu, nhưng suy cho cùng vẫn khiến người ta hơi khó chịu. “Chị dâu là người thẳng thắn, chúng tôi là bạn Khánh Quyền cũng không thể keo kiệt được, đúng không? Nào, nửa ly này là Phong Duẩn tôi kính chị, uống xong từ tận đáy lòng tôi đã nhận chị là chị dâu thật sự.” Phong Duẩn rót nửa ly rượu đưa cho Lục Thi Nguyệt, vô cùng nghiêm túc nói. Mắt Lục Thi Nguyệt hơi loé lên, cô cầm lấy ly rượu trong tay Phong Duẩn, uống một hơi cạn sạch rồi cười bảo: “Bạn của Khánh Quyền quả nhiên đều là người thẳng thắn, tôi thích qua lại với người thông minh, thẳng thắn.” Phong Duẩn lại càng thích tính của Lục Thi Nguyệt hơn. Mà Lý Lai ngồi bên trái Phong Duẩn lại nhìn Lục Thi Nguyệt với ánh mắt hàm xúc không rõ. Phong Duẩn cười nói tiếp: “Chị dâu, tôi lại kính chị ly nữa, sau này nếu Khánh Quyền làm gì có lỗi với chị, chị cứ nói với tôi, tôi dạy dỗ cậu ấy thay chị.” Lục Thi Nguyệt cụng ly với anh ta, cười rạng rỡ: “Tôi nhớ câu này của anh rồi đấy, sau này nếu anh ấy có trêu hoa ghẹo nguyệt thì anh nhất định phải nói cho tôi biết.” Phong Duẩn lại càng thích tính của Lục Thi Nguyệt hơn nữa. “Chị dâu thẳng thắn lắm, tôi thích. Chị yên tâm, sau này tôi sẽ nằm vùng làm gián điệp bên Khánh Quyền cho chị, nếu cậu ấy dám ăn vụng, tôi sẽ cho cậu ấy một bài học.” Lục Thi Nguyệt cười như không cười nhìn Lâm Khánh Quyền: “Ông xã, anh nghe thấy chưa? Bạn anh đã trở mặt với anh rồi đấy, anh cứ cẩn thận.” Vẻ mặt Lâm Khánh Quyền không đổi, anh chỉ nhẹ giọng bảo: “Đừng uống say.” Ở bên ngoài, Lục Thi Nguyệt vẫn luôn nể mặt Lâm Khánh Quyền, vậy nên cô ngoan ngoãn đáp: “Em biết rồi.” Lý Lai âm thầm quan sát Lâm Khánh Quyền và Lục Thi Nguyệt. Lâm Khánh Quyền ngồi thêm một lúc rồi đứng dậy nói muốn đi vệ sinh, Lâm Khánh Quyền vừa đi, Lý Lai cũng nói muốn đi vệ sinh. Sau khi hai người đi, Phong Duẩn bất mãn bảo: “Lý Lai với Khánh Quyền dính lấy nhau từ bao giờ vậy?” Có người bật cười trả lời: “Cậu uống vài ly là bắt đầu nhiều lời, cẩn thận bị Khánh Quyền và Lý Lai nghe thấy rồi lại đánh cậu một trận.” Phong Duẩn chẳng thèm để ý, nghịch ngợm nháy mắt với Lục Thi Nguyệt: “Chị dâu, chị sẽ không nói cho họ đâu đúng không?” Lục Thi Nguyệt không nhịn được cười. Bầu không khí ở đây khá vui vẻ, nhưng ở trong nhà vệ sinh, Lý Lai rửa tay, nói với Lâm Khánh Quyền đang đứng bên phải của mình: “Khánh Quyền, tôi thấy chị dâu rất tốt, cậu thật sự định ly hôn với cô ấy vì người phụ nữ đã từng phản bội cậu à?” Lâm Khánh Quyền liếc nhìn anh ta: “Lý Lai, cậu chưa bao giờ hỏi chuyện riêng của tôi.” Lý Lai hong khô tay, hờ hững đáp: “Tôi chỉ không muốn cậu làm chuyện khiến mình phải hối hận thôi. Chị dâu đúng là rất giống Dương Linh Hạ, nhưng hào phóng, tự nhiên hơn Dương Linh Hạ. Cậu thật sự không định suy nghĩ thêm à?” Vẻ mặt Lâm Khánh Quyền thay đổi, giọng điệu trở nên nghiêm nghị: “Lý Lai, cậu là bạn tôi nhiều năm rồi, cậu nên biết tôi chưa bao giờ làm bất cứ chuyện gì để sau này phải hối hận, còn nữa, tôi không thích nghe thấy người khác nói xấu Linh Hạ.” Lý Lai nghe vậy chỉ lắc đầu, nói ra một câu khiến người khác ngạc nhiên: “Nếu cậu muốn ly hôn với chị dâu thì sau khi hai người ly hôn, tôi cũng có quyền theo đuổi cô ấy. Cậu không biết trận trọng thì để tôi chăm sóc cho cô ấy.” Mặt Lâm Khánh Quyền thoáng chốc xám xịt, thay đổi khó lường. “Vợ bạn không chơi.” “Nhưng chẳng phải hai người sắp ly hôn rồi à?” “…” “Hai người ly hôn thì cô ấy sẽ tự do, cậu vì tình cũ mà vứt bỏ cô ấy, lẽ nào tôi không được theo đuổi? Cô ấy người đẹp, tâm tốt, tôi rất thích.” “Cô ấy cho cậu uống thuốc gì mà cậu lại không ngại đắc tội tôi cũng muốn nói tốt cho cô ấy thế?” Lý Lai bật cười: “Khánh Quyền à, chúng ta quen nhau bao nhiêu năm rồi, tôi là người như vậy sao? Tôi chỉ cảm thấy chị dâu là một người tốt, sau khi cậu ly hôn với cô ấy thì cũng được tự do. Trai chưa vợ gái chưa chồng, yêu đương là chuyện bình thường. Tôi nhắc nhở cậu chỉ vì không muốn cuối cùng chúng ta lại vì một người phụ nữ mà trở mặt thôi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]