Lục Phượng bật dậy ngay, cơn buồn ngủ trong mắt cũng mất sạch: “Cậu kiếm được bao nhiêu rồi? Thi Nguyệt, với tính cách yêu tiền của cậu, đừng nói với tớ rằng, cậu đã yêu anh ta rồi nên không cần tiền của anh ta nữa.” Lục Thi Nguyệt đen mặt nói: “Lục Phượng, tớ không ham tiền như thế.” “Cậu không ham tiền, mà cậu chỉ thích tiền thôi.” Lục Phượng nghiêm túc nói: “Cậu mau nói đi, với gia sản của Lâm Khánh Quyền, nếu hai người ly hôn thì cậu được chia bao nhiêu?” Lục Thi Nguyệt đá dép ngồi xuống giường, rồi vùi vào chăn lẩm bẩm: “Phượng, tớ thật sự đã yêu Lâm Khánh Quyền rồi, giờ tớ phải làm sao đây?” Lục Phượng ngạc nhiên: “Thi Nguyệt, cậu thật sự đã yêu Lâm Khánh Quyền rồi ư? Nhưng anh ta là ông chủ của cậu, tớ tưởng cậu chỉ nói đùa thôi chứ?” “Tớ cũng không muốn yêu anh ấy, nhưng tớ không thể khống chế trái tim này, đợi tớ nhận ra mình yêu anh ấy thì đã muộn mất rồi, thấy anh ấy ôm lấy người phụ nữ mà anh ấy yêu, tớ thật sự ước gì có thể giết chết cô ta, nhưng tớ không muốn anh ấy hận tớ.” Lục Thi Nguyệt khẽ nói. Lục Phượng khôi phục lại vẻ nghiêm túc: “Thi Nguyệt, cậu nói thật?” Lục Thi Nguyệt gật đầu. Lục Phượng chỉ tiếc không mài sắt thành thép: “Lục Thi Nguyệt, cậu bị ngốc à, cậu bảo tớ phải nói gì với cậu đây? Chẳng phải ban đầu cậu thề thốt rằng với tớ rằng, cậu kết hôn với Lâm Khánh Quyền chỉ là vì tiền thôi ư, sao giờ lại nói yêu anh ta mất rồi?” “Nếu tớ có thể khống chế chuyện tình cảm thì tớ đâu buồn phiền thế này.” Lục Thi Nguyệt buồn bực nói. Lục Phượng ngồi cạnh cô nói: “Quả thật Lâm Khánh Quyền rất đẹp trai, nhưng chẳng phải cậu hận nhất là đàn ông không chung tình à? Huống hồ mới đầu cậu và anh ta chỉ là giao dịch tiền bạc, anh ta bỏ tiền ra, để cậu tạm thời làm người vợ nghe lời của anh ta, chỉ như thế thôi, tớ tưởng cậu sẽ biết rõ kết cục khi gộp chung chuyện giao dịch và tình yêu chứ, tớ không ngờ cậu cũng có một ngày bị ấm đầu.” Lục Thi Nguyệt cười khổ. Đúng như cô nói, nếu con người có thể khống chế chuyện tình cảm, thì trên đời này làm gì có nhiều nam nữ si tình như thế. Quả thật ngoài nhiều tiền và vẻ ngoài điển trai ra, thì Lâm Khánh Quyền không còn ưu điểm nào khác, trêu hoa ghẹo nguyệt, liên tục dính scandal, nhưng người đàn ông như vậy lại có rất nhiều phụ nữ chen nhau tới, dù biết rõ phía trước là vực sâu không thấy đáy, nhưng vẫn bất chấp nhảy xuống, cuối cùng cũng chỉ có phụ nữ là người bị tổn thương nghiêm trọng. “Lục Phượng, tuần sau tớ phải ký vào đơn thỏa thuận ly hôn với anh ấy rồi, đến lúc đó bọn tớ thật sự không còn quan hệ gì nữa.” Lục Thi Nguyệt chán nản nói. “Vậy cậu muốn làm thế nào? Cậu sẽ ly hôn với anh ta, hay giành anh ta lại từ tay người phụ nữ khác?” Lục Phượng hỏi thẳng. Lục Thi Nguyệt lắc đầu, yếu ớt đáp: “Với sức tưởng tượng của một tác giả viết tiểu thuyết như cậu, cậu cảm thấy tình tiết sau đó sẽ đi theo hướng nào?” Lục Phượng liếc nhìn cô, rồi đĩnh đạc nói: “Dựa vào tình tiết trong tiểu thuyết mà tớ biên soạn, chắc chắn sau đó hai người sẽ ly hôn, rồi Lâm Khánh Quyền nhận ra cậu mới là tình yêu đích thực của anh ta, nên hoàn toàn tỉnh ngộ, theo đuổi cậu như lãng tử quay đầu, vì trước đó cậu đã chịu đựng nỗi đau khổ nên đã ngược đãi anh ta một cách tàn bạo, đợi tới khi hai người hòa hợp như lúc ban đầu thì nam phụ vốn yêu cậu say đắm lại xuất hiện, rồi nữ phụ số 1, số 2 cũng xuất hiện theo, không biết có bao nhiêu tam giác tình yêu, sau đó cứ ngược tới ngược lui, tất nhiên, kết cục cuối cùng phải happy ending rồi, nhưng chắc chắn mấy người phụ nữ từng hại nữ chính sẽ bị nam chính và nam phụ ngược đãi đến mức chết đi sống lại.” Lục Thi Nguyệt dở khóc dở cười.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]