-----------------------------------------------
Hứa Thừa Yến mỉm cười, sờ sờ đầu Hạ Dương hỏi: "Sao anh lại đột nhiên nhắc tới chuyện này?"
"Không đợi nữa..." Hạ Dương hít một hơi thật sâu, mày khẽ nhíu lại: "Hôm nay chúng ta kết hôn đi, bây giờ đi lĩnh chứng luôn."
Hứa Thừa Yến không trả lời đồng ý hay là từ chối, chỉ nói: "Lần sau rồi nói tiếp."
Hứa Thừa Yến định bỏ qua chủ đề này, nhưng Hạ Dương lại không có ý định cho qua.
"Yến Yến." Hạ Dương rất cố chấp: "Hôm nay chúng ta nhất định phải nói chuyện này."
Hứa Thừa Yến bật cười: "Nhưng anh làm như vậy cũng đột ngột quá..."
"Không đột ngột."
Hứa Thừa Yến nhìn nam nhân trước mặt, vươn tay ra khẽ vuốt ve sườn mặt hắn, nói: "Không phải trước đó chúng ta đã nhất trí rồi sao? Sang năm rồi lại tiếp tục."
"Quá lâu." Giọng Hạ Dương càng ngày càng nhẹ: "Còn tận một năm nữa."
Một năm, có thể xảy ra rất nhiều chuyện. Nếu giữa chừng lại đột ngột xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì thì...
Hạ Dương không dám nghĩ tới nữa, tiếp tục hỏi: "Hôm nay chúng ta lĩnh chứng trước đi, có được không?"
"Hôm nay chắc là không được." Hứa Thừa Yến vẫn không đáp ứng, duỗi tay ra ôm lấy hắn : "Sang năm thì tốt hơn."
Hạ Dương vòng tay đáp lại cái ôm của cậu, thấp giọng thủ thỉ: "Anh sợ em chạy mất."
"Em ở ngay đây mà, em sẽ không chạy đâu." Hứa Thừa Yến nghiêng đầu hôn hôn lên má hắn trấn an.
Nhưng cảm xúc của Hạ Dương vẫn chưa thể nguôi ngoai, trong lòng vẫn rất bất an.
Hứa Thừa Yến ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-the-than/887548/chuong-167.html