-------------------------------------------------
Hứa Thừa Yến khép sổ nhật ký lại, cất vào trong ngăn kéo.
Hạ Dương vẫn đứng ở bên cạnh, một lúc lâu sau mới nói: "Em trừ nhiều quá."
"Vẫn còn được." Ngữ khí Hứa Thừa Yến không chút để ý, đứng dậy đi về phía giường.
Hạ Dương chau mày, có chút bất mãn: "Sổ nhật ký không phải dùng để tùy tiện trừ điểm như vậy."
Hứa Thừa Yến: "Anh nói thêm một câu nữa em lại trừ điểm tiếp đấy."
Hạ Dương liền im lặng, thành thành thật thật đi theo phía sau, cũng không dám nhắc tới chuyện cộng điểm nữa.
Hứa Thừa Yến trở lại giường, nằm trong ổ chăn chơi điện thoại. Hạ Dương kéo chăn bông lại cho cậu thật cẩn thận, sau đó nghĩ nghĩ bèn đứng dậy đi tới bên cạnh lấy điện thoại ra tìm các loại cá vàng.
Sáng hôm sau, khi Hứa Thừa Yến tỉnh lại, cậu theo thói quen đi tới bên cửa sổ thì phát hiện bên ngoài nắng đã lên cao. Trong sân, người tuyết vẫn còn ở đó, có điều nó đã trở nên xiêu xiêu vẹo vẹo, bên trên còn có mấy dấu chân, vừa nhìn liền biết là kiệt tác của nhóc Kỳ Kỳ để lại.
Hứa Thừa Yến thở dài một tiếng, thoáng có chút tiếc nuối. Nắng đã lên rồi nên không thể chơi tuyết nữa. Hứa Thừa Yến đi thay quần áo rồi xuống lầu, đến phòng khách thì vừa vặn nhìn thấy Tiểu Ôn đang nằm trong ổ mèo, thế là cậu thuận tiện bế nó lên cùng nhau ngồi trên sô pha xem kịch bản.
Trước đó người đại diện đã gửi cho cậu mấy bộ kịch bản, cậu đã xem qua một lần thì có xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-the-than/887544/chuong-163.html