--------------------------------------------
Đến lúc này, Hạ Dương cuối cùng cũng có phản ứng, lắng nghe thanh âm quen thuộc đầu dây bên kia điện thoại nhịn không được lên tiếng gọi: "Yến Yến."
Hứa Thừa Yến ừ một tiếng đáp lại rồi tiếp tục nói: "Phàm ca giúp em lấy hai vé xem biểu diễn vào ngày mốt, nếu..."
Không đợi Hứa Thừa Yến nói xong, Hạ Dương liền đồng ý: "Được, anh có thời gian."
Nói rồi Hạ Dương liền đi lên lầu.
Hứa Thừa Yến bật cười hỏi: "Anh không hỏi em là xem kịch gì sao?"
"Cái gì cũng được."
Mặc kệ là xem kịch gì đều không quan trọng. Ngay sau đó, Hạ Dương còn nói thêm: "Bây giờ anh qua đó ngay."
Hứa Thừa Yến: "Vậy đến lúc đó em ra đón anh nhé?"
"Được."
Hạ Dương vẫn giữ cuộc gọi, trực tiếp trở về phòng ngủ bắt đầu thu thập hành lý. Đúng lúc này, Kỳ Kỳ lon ton chạy tới. Kỳ Kỳ đi tới bên cạnh Hạ Dương rồi nhìn nhìn điện thoại của hắn, dường như nó nghe thấy được giọng nói trong điện thoại nên không ngừng sủa to vài tiếng.
Hứa Thừa Yến cũng nghe thấy tiếng sủa bèn hỏi: "Kỳ Kỳ cũng ở đó à?"
Hạ Dương nhìn thoáng qua con chó lớn bên người, đáp: "Ừm, nó nghe được giọng của em."
Kỳ Kỳ còn đang vui vẻ vẫy vẫy đuôi với Hạ Dương, tiếp tục sủa to về phía điện thoại.
"Đã lâu rồi không nhìn thấy Kỳ Kỳ..."
"Em về là có thể thấy được ngay." Hạ Dương thuận tay sờ sờ bộ lông dày của nó: "Hôm nay anh sẽ bay qua đó."
"Ừm."
"Sau khi xem biểu diễn xong chúng ta có thể đi dạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-the-than/887522/chuong-141.html