---------------------------------------------------
Hạ Dương tùy ý trả lời: "Nhóc nhìn lầm rồi."
"Cháu không nhìn lầm mà." Giọng điệu Tiểu Trình rất chắc chắn, còn thở phì phì nói: "Chú Tiểu Dương rõ ràng chính là hôn trộm còn không thừa nhận."
Hạ Dương nhíu mày: "Chú không hôn."
"Cháu phải đi nói với anh Tần Chu mới được, chú hôn trộm anh ấy."
Nói xong, Tiểu Trình liền xoay người đi về phía phòng nghỉ, tựa hồ như định mật báo thật.
Hạ Dương thấy vậy liền ngăn Tiểu Trình lại: "Đừng nói cho em ấy."
Tiểu Trình lắc lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Không được, cháu phải nói cho anh Tần Chu biết."
Hạ Dương nhìn cậu nhóc trước mặt, thoáng đau đầu cả lên, cuối cùng đành phải dỗ dành: "Chú sẽ mua đồ ăn cho nhóc, chuyện hôm nay đừng nói với ai hết nhé."
Hai mắt Tiểu Trình tức khắc sáng lên, vội hỏi lại: "Thật sao ạ?"
Hạ Dương gật đầu, dẫn Tiểu Trình đến siêu thị bên cạnh mua đồ. Cậu nhóc vừa vào cửa đã nhanh chân chạy về phía kệ để hàng, chọn một đống lớn đồ ăn vặt.
Sau khi ra khỏi siêu thị, Tiểu Trình vui vẻ ôm theo đống đồ ăn vặt, nói với Hạ Dương: "Chú Tiểu Dương, cháu nhất định sẽ giữ bí mật giúp chú."
Vẻ mặt Tiểu Trình còn rất nghiêm túc, nghiêm trang nói: "Đây là bí mật nhỏ của hai chúng ta, cháu chắc chắn sẽ không nói cho anh Tần Chu biết đâu."
Nhóc sẽ giúp chú Tiểu Dương giữ bí mật cho thật kỹ.
Bên kia, Hứa Thừa Yến còn đang ngủ trưa trong phòng nghỉ. Mà bởi vì bị bệnh nên Hứa Thừa Yến ngủ rất sâu, đến tận hơn ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-the-than/887498/chuong-117.html