---------------------------------------------------------------
Kỳ Kỳ kiên trì phải đợi người chủ nhân kia xuống xe.
Nhưng nó ngồi ở cửa xe đợi thật lâu thật lâu vẫn không thấy người kia xuất hiện, trong lòng thoáng nghi hoặc. Kỳ Kỳ đứng dậy đi vòng quanh xe, hết lần này đến lần khác kêu to nhưng vẫn không có ai chú ý đến nó.
Hạ Dương thu hồi tầm mắt, xoay người trở về biệt thự. Hạ Dương đến phòng nghỉ, nhìn thấy một người đàn ông trung niên ngồi trên xe lăn. Trên mặt người đàn ông trung niên có phần tang thương, ngồi một mình bên cửa sổ nhìn ra ngoài.
Người đàn ông trung niên nghe được tiếng bước chân, ngoái lại thấp giọng hỏi: "A Nguyễn đâu?"
"Hôm nay thời tiết tốt, A Nguyễn hẳn là sẽ đi ra ngoài chụp ảnh... " Ông ấy vẫn còn đắm chìm trong hồi ức của mình nói: "A Nguyễn nói con mỗi lần chụp ảnh đều không chịu cười, con thật là... "
Hạ Dương cắt ngang: "Mẹ đã chết."
"Đã chết?" Ba Hạ sửng sờ, một lúc lâu sau anh mới sực tỉnh, lẩm bẩm: "Đúng vậy, A Nguyễn đã đi được bảy năm rồi... "
"Sau khi em ấy đi, con cũng không thích chụp ảnh nữa... "
Ký ức trong đầu ba Hạ còn có chút hỗn loạn, một lúc sau mới thanh tỉnh lại, hỏi: "Còn đứa trẻ mà con mang về lần trước kia đâu?"
"Nó không cùng con tới à?"
Hạ Dương đi tới đứng ở bên cạnh xe lăn, nhìn ngoài cửa sổ trả lời: "Đã chết vì tai nạn giao thông rồi."
"Cũng đã chết?" Ba Hạ kinh ngạc: "Đều đã chết a... "
Khi Hạ Dương đi ra khỏi phòng nghỉ liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-the-than/247283/chuong-32.html