---------------------------------------------------------------
Hứa Thừa Yến nhìn màn hình điện thoại, trong lòng dâng lên cảm xúc mất mát. Hạ Dương lại ở bên cạnh bồi Thẩm Tu Trúc.
Hứa Thừa Yến ở một mình trên sân thượng thật lâu, lâu đến nỗi khi bên ngoài trời nổi gió và mưa nhẹ cậu mới đứng dậy trở về phòng.nĐã hơn mười một giờ tối mà Hạ Dương vẫn chưa về, hẳn là sẽ không trở lại nữa.
Hứa Thừa Yến ngồi ở mép giường cầm điện thoại xem lịch bay ngày mai, chọn mua một vé máy bay giữa trưa ngày mai đi tỉnh khác. Mua vé máy bay xong, Hứa Thừa Yến click khung nhắn tin với Hạ Dương, nghĩ một chút vẫn nên gửi mấy cái tin nhắn...
[A Dương, hoành thánh để ở trong tủ lạnh, mấy ngày tới sẽ bảo dì giúp việc lại đây nấu cơm.]
[Mấy chậu hoa trên ban công tốt nhất là ba ngày tưới nước một lần, nếu như thời tiết có thể đem chúng để ra bên ngoài phơi nắng. Nếu anh quên mất cũng không sao, dì giúp việc cũng sẽ hỗ trợ để ý nó.]
[Mấy ngày sắp tới có thể sẽ hạ nhiệt độ, anh nhớ chú ý thân thể.]
Tin nhắn đã được gửi đi, Hứa Thừa Yến đợi một hồi vẫn không thấy hồi âm liền đặt điện thoại sang một bên, không chú ý nữa.
Đến sáng hôm sau, khi Hứa Thừa Yến tỉnh lại vị trí bên cạnh như cũ trống không. Hạ Dương cả một đêm cũng chưa trở về. Hứa Thừa Yến rửa mặt xong, thay quần áo rồi lại lần nữa gọi cho Hạ Dương lần cuối.
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, Hứa Thừa Yến hỏi: "A Dương, tối nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-the-than/247274/chuong-23.html