Trở lại công ty, Cảnh Phong rất có khả năng dự đoán, đi lên tầng cao nhất, đến văn phòng Tô Mộc Nghiên.
Mới vừa đi ra thang máy, thấy thư ký Tiểu Mạn lập tức đứng dậy đón cô, kinh hô: “Giám đốc Cảnh chị cuối cùng cũng đến đây, tổng giám đốc đang tìm chị đó.”
“Tôi biết.”
Cảnh Phong cước bộ không ngừng, nói rồi liền tiếp tục bước nhanh hướng văn phòng tổng giám đốc.
Cô sải bước, lướt qua Tiểu Mạn, thời gian nói chuyện đã muốn đi được hai ba thước.
“Này này.” Tiểu Mạn đuổi theo đi đưa tay giữ chặt Cảnh Phong, nghiêng đầu đưa ánh mắt liếc vào phòng Tô Mộc Nghiên, đè thấp thanh âm hỏi Cảnh Phong: “Tổng giám đốc vội vã tìm chị như vậy, Giám đốc Cảnh chị có biết là vì chuyện gì không?”
Không chỉ có biết, cô còn biết rất rành mạch.
Nhưng cho dù biết, cô cũng không tính thỏa mãn sự tò mò của Tiểu Mạn.
Cô chỉ dừng lại, nhìn Tiểu Mạn bên cạnh, nhíu mày, giọng điệu chế nhạo, nhìn xem Tiểu Mạn sau lưng phát lạnh.
“Nếu để cho tổng giám đốc biết cô ở bên ngoài nói xấu cô ấy, cô đoán xem cô ấy sẽ thế nào?”
Trong đầu tự động hiện ra khuôn mặt lạnh như băng của Tô Mộc Nghiên vừa rồi thấy, Tiểu Mạn mặt tối sầm, chống đỡ không được.
Tuy nói Tô tổng ngày thường đối đãi cấp dưới hiền lành, nhưng bắt được thời điểm nhân viên phạm sai lầm hoặc lắm miệng, vậy thì khỏi phải bàn. Tiểu Mạn tự biết bản thân mình bất quá chỉ là một nhân viên nhỏ bé, ngăn không được Tô Mộc Nghiên cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-than-mat/190729/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.