Nhiệt độ cơ thể Tiêu Linh ấm áp đến thế, đủ để sưởi ấm mỗi một tấc nơi đáy lòng không bằng phẳng đầy bất an của Cảnh Tư.
Nàng đưa cơ thể dán chặt vào ngực Tiêu Linh, trong ánh sáng lờ mờ, hai tay nàng theo bản năng có chút vội vã cởi quần áo Tiêu Linh, chẳng qua là Cảnh Tư vốn không có thói quen hầu hạ người khác như thế này, cho nên nàng vụng về thử mấy phen, nhưng thủy chung vẫn không tìm được điểm mấu chốt.
Tiêu Linh hơi ngẩn người, cô có chút không hiểu lại có vẻ khiếp sợ cúi đầu nhìn người phụ nữ dưới thân mình, mặc cho nàng đang phí công cởi bỏ quần áo cô.
Cảnh Tư như vậy quá mức bất thường. Mặc dù mọi ngày Tiêu Linh luôn chọc ghẹo Cảnh Tư vừa trầm lắng vừa không thú vị, nhưng cô vẫn cứ thích nàng ẩn nhẫn kiềm chế như vậy đó, mà hôm nay Cảnh Tư lại còn gấp gáp chủ động như thế này, giống như không kịp chờ đợi để chứng minh điều gì, lại giống như nàng đang kín đáo tiết lộ ra sự bất an trong lòng mình.
"Cảnh Tư?" Một tay đè lại bàn tay Cảnh Tư đang nắm lấy áo mình, tay kia vuốt nhẹ lên gò má nàng, Tiêu Linh khom thấp người xuống, cho dù trong đang ở trong bóng tối, đôi mắt ấy vẫn lóe ánh sáng lấp lánh. "Nhìn tôi."
Giọng nói của Tiêu linh dịu dáng ấm áp là thế, mang theo chất giọng khàn khàn quyến rũ độc nhất vô nhị của cô, Cảnh Tư nghe Tiêu Linh nói thì nhắm chặt mắt lại, nhè nhẹ nghiêng đầu sang bên, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-than-mat/1421367/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.