Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ sưởi ấm cả phòng ngủ, Tô Mộc Nghiên miễn cưỡng trở mình, thoải mái mở mắt.
Tối hôm qua vui vẻ đã vắt kiệt hết nhiệt tình Tô Mộc Nghiên tích lũy lâu ngày, cũng làm cạn kiệt toàn bộ tinh lực của nàng, cảm giác ngủ một giấc thật ngon, đến khi nàng cầm di động trên đầu giường nhìn xem, đã hơn mười một giờ rưỡi.
Bên cạnh sớm đã không còn bóng dáng Cảnh Phong, dựa theo hiểu biết của Tô Mộc Nghiên đối với Cảnh Phong, cô là người cuồng công việc, vậy thì lúc này chắc chắn là đang bận chết đi được ở công ty rồi. Cái tên không biết tình thú này.
Thế nhưng có thể bỏ lại vợ mình mà đi làm, Cảnh Phong, chuyện này cũng chỉ có mình cô mới làm được!
Oán thầm mấy trăm lần trong lòng, Tô Mộc Nghiên ngồi dậy, chiếc chăn mỏng đắp trên người liền rơi xuống bên hông, lộ ra tấm lưng trần trắng như tuyết. Vương tay cầm lấy di động trên đầu giường, Tôc Mộc Nghiên soạn một đoạn tin nhắn ngắn, ngón tay ở phím gửi tin do dự cả buổi, cuối cùng vẫn lắc đầu từ bỏ.
Cảnh Phong có thể bỏ lại nàng mà đi làm, nói vậy nhất định là công ty có việc không thể không giải quyết, một khi đã vậy, thì không nên quấy rầy cô ấy.
Thay một bộ đồ sạch sẽ, Tô Mộc Nghiên vừa mới xuống lầu, đã thấy chú Cảnh nghênh đón nàng, hỏi nàng có muốn ăn cơm trưa không. Đoán được nhất định bây giờ Cảnh Phong còn chưa ăn cơm, vì thế nàng nhờ chú Cảnh chuẩn bị một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-than-mat/1421365/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.