Cảnh Tư lại mơ cùng một giấc mơ.
Trong mơ vẫn là mùa thu lá rơi như trước kia, lá phong đỏ rực bay trong gió, từng bước chân nhỏ giẫm lên trên, phát ra tiếng vang nặng nề.
Khi đó Cảnh Tư còn rất trẻ, là một cô gái mười bảy mười tám tuổi, nghe tiếng chuông tan học, nàng ra khỏi lớp, cách vài ba bước, nàng dường như nghe được bên trong phòng học vang lên tiếng dương cầm du dương.
"Tiêu Linh tiểu thư, tôi thích cô."
Tiếng đàn bỗng im bặt.
Cảnh Tư đến gần phòng học đàn, bước chân dừng lại theo tiếng đàn, nàng đứng bên ngoài cửa sổ nhìn vào, tầm mắt nhanh chóng khóa chặt bóng dáng vô cùng xinh đẹp bên trong kia.
Tiêu Linh khép lại nắp phím đàn, mái tóc đen dài xõa trên lưng, bên ngoài cửa sổ, ánh dương quang chiếu rọi lên những chiếc lá phong, len lỏi đi vào, chiếu lên người cô tạo ra một màu sắc sáng rực. Cô lười biếng chống đầu, mỉm cười nhìn bạn học nam đó, đôi mắt híp lại, vô cùng xinh đẹp.
Bạn nam bị ánh mắt Tiêu Linh nhìn thấu khiến không che lấp được cảm xúc và bối rối, không biết làm sao, chỉ thấy Tiêu Linh khẽ cười ra tiếng, chống đầu hướng mặt về phía bạn nam ấy, vô tư nói: "Nhưng làm sao bây giờ đây? Đối với con trai... tôi không có hứng thú."
"Sao?" Bạn nam khó hiểu ngẩng đầu, nhất thời cũng quên luôn cả khẩn trương và lo lắng, giật mình đơ người nhìn Tiêu Linh, hình như là không hiểu ý trong lời nói của cô.
"Còn chưa hiểu hả?" Tiêu Linh càng thêm khoái trá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-than-mat/1421340/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.