Sáng sớm bên ngoài cửa sổ ánh dương quang ấm áp chiếu vào bên trong phòng ngủ, sưởi ấm lên lên toàn thân Tô Mộc Nghiên.
Một cảm giác ấm áp phủ lên trán, thoải mái đến nỗi nàng không nhịn được khẽ ngâm thành tiếng, miễn cưỡng mở mắt ra nhìn, khuôn mặt Cảnh Phong gần ngay trước mắt nàng, dáng vẻ hôn lên trán nàng vô cùng dịu dàng và xinh đẹp.
"Nên rời giường thôi."
Tô Mộc Nghiên đáp nhẹ một tiếng, đầu cọ cọ lên má Cảnh Phong, sau đó gối lên đùi cô, nửa như oán giận nửa như làm nũng, nói: "Còn rất sớm mà."
"Tôi muốn đưa em đến một nơi." Cảnh Phong nói xong, tay đặt lên mái tóc dài của nàng, thay nàng vuốt những sợi tóc bị rối lại.
Tô Mộc Nghiên vốn đang còn buồn ngủ, nhưng nghe Cảnh Phong nói vậy cũng không nhịn được tò mò, nàng uể oải từ trên đùi Cảnh Phong ngồi dậy, hai người trao nhau một nụ hôn chào buổi sáng, rồi Cảnh Phong dẫn nàng vào toilet rửa mặt chải đầu.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi đi xuống nhà, Tô Mộc Nghiên liếc mắt một cái đã thấy Cảnh Tư ngồi dưới phòng ăn từ rất sớm, nàng dừng bước, chuyện tối hôm qua còn thấy rõ trong mắt, nàng thật sự là không hề muốn giao tiếp với chị đại của Cảnh gia chút nào.
Vấn đề tối qua của Anna thật sự làm người ta ngại ngùng, thậm chí cho dù Tô Mộc Nghiên là một người ngoài không rõ chân tướng, cũng có thể nghe đủ hiểu thái độ giương cung bạt kiếm của Anna, nhưng Cảnh Tư quả thật như một người không hề có sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-than-mat/1421338/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.