Cảnh Phong hỏi lại, giọng điệu cứ như người sai không phải cô, ngược lại là Tô Mộc Nghiên.
Không ai biết nàng mang tâm tình như thế nào về nhà, nàng nghĩ đến rất nhiều khả năng, nhưng thế nào cũng không nghĩ đến Cảnh Phong thế nhưng lại hỏi như vậy.
Nghĩ, Tô Mộc Nghiên trả lời lại một cách mỉa mai nói: "Nếu cô không có chuyện gì giấu tôi, thì cô cần gì phải sợ tôi điều tra cô?"
Cảnh Phong sắc mặt càng ngày càng lãnh đạm, cô nhìn Tô Mộc Nghiên, hơi hơi há miệng thở ra, chợ nghe di động trên bàn vang lên.
Ngay thời khắc này, bất kể cái gì cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người đều trở thành nhân tố không đáng để tha thứ, Cảnh Phong cũng không lập tức đi qua nghe điện thoại, mà liếc mắt nhìn Tô Mộc Nghiên, dường như đang cân nhắc xem có nên đi tiếp cú điện thoại không đúng lúc này không.
Tiếng chuông vang lên trong không gian im lặng, Tô Mộc Nghiên ôm cánh tay, nhìn Cảnh Phong do dự nhưng không động thân, yên lặng cười lạnh, chậm rãi xoay lưng.
Hành động của Tô Mộc Nghiên cho cô đáp án, Cảnh Phong thở dài, bất đắc dĩ đi đến trước bàn cầm lấy di động, cô cúi đầu nhìn tên người trong điện thoại, vừa nghe máy mày lại không tự nhiên nhíu lại.
Nghe điện thoại, Cảnh Phong cũng không nói gì, cô chỉ hướng về ban công đi đến vài bước, đưa lưng về phía Tô Mộc Nghiên, trầm mặc nghe thanh âm bên kia điện thoại.
"... Em biết rồi."
Cảnh Phong vẫn thật im lặng, cho đến cuối cùng, cô mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-than-mat/1421310/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.