Cảnh Phong nói ra làm Tô Mộc Nghiên nhất thời có chút phản ứng, nàng hơi động đậy thân mình mở to mắt nhìn Cảnh Phong, sau đó vuốt vuốt mặt Cảnh Phong, dùng giọng điệu vui đùa nói: “Tại sao hỏi như vậy? Chẳng lẽ cô lén lút ở ngoài làm chuyện có lỗi với tôi?”
Tô Mộc Nghiên trưng ra bộ dáng không an tâm, trên mặt không lộ ra biểu cảm gì, Cảnh Phong nhìn nàng, rồi sau đó chỉ cười ôm lấy nàng, trở mình, Tô Mộc Nghiên thấy trước mắt như trời đất đảo lộn, đến khi nàng tỉnh táo lại thì đã bị Cảnh Phong đè trên giường.
“Á!” Hành động xảy ra bất thình lình làm Tô Mộc Nghiên hơi mất hứng, nàng kêu một tiếng, liền thấy Cảnh Phong nằm ngủ thẳng bên cạnh nàng, ngồi dậy kéo qua chiếc chăn bị đá lúc nãy, đắp lên cả hai, giọng điệu nhẹ nhàng mà cường thế, nói: “Ngủ.”
Luôn ra lệnh người khác như Tô Mộc Nghiên thì làm sao chịu được bị Cảnh Phong ra lệnh, nàng muốn phản đối, tiếc là đầu đặt lên chiếc gối êm dịu. Nàng nhấp hé miệng, không thèm so đo với Cảnh Phong, nhắm chặt mắt lại ngủ.
Đêm qua ở Tô gia ngủ không được, nay về tới nhà, lại thêm một trận hoan ái lúc nãy, Tô Mộc Nghiên cảm thấy buồn ngủ trầm trọng, cho đến khi nàng mở mắt ra lần nữa, sắc trời bên ngoài cửa sổ đã trầm xuống.
Theo thói quen đưa tay chạm đến Cảnh Phong nằm bên giường, nhưng ngón tay lại rơi vào khoảng không, nghiêng đầu nhìn, vị trí bên cạnh không có người, vậy là Cảnh Phong đã dậy từ lúc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-than-mat/1421302/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.