Cảnh Phong rời đi, cuộc sống mỗi ngày của Tô Mộc Nghiên vẫn đúng quy luật như trước, chỉ là bên cạnh lại thiếu một người, nên tất cả thoạt nhìn đều khác với bình thường.
Giờ tan tầm, Tô Mộc Nghiên nhận được điện thoại Mạc Tư Ngư, nghe nàng rủ mình đi dạo phố ăn cơm, nàng nghĩ, vui mừng khi có người cùng nàng giết thời gian rảnh sau khi tan tầm, nên rất sảng khoái nhận lời liền.
Hẹn nhau đi vào mấy shop hai người thường đi, nhân viên bán hàng vừa nhìn thấy hai người liền lập tức chạy ra đón, nhiệt tình dẫn hai người đi xem thời trang thu đông mới.
Tô Mộc Nghiên lựa quần áo, nàng lấy một bộ trên giá xuống ngắm nghía đủ thứ, đột nhiên nhớ đến gì đó, quay đầu hỏi Mạc Tư Ngư: “Đúng rồi, mấy túi quần áo lần trước mình để trên xe bồ đâu?”
“À.” Mạc Tư Ngư cúi đầu rũ cái áy xuống, nghe Tô Mộc Nghiên hỏi, cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Tặng rồi.”
“Tặng rồi?” Tô Mộc Nghiên nhíu mày, ánh mắt thiếu chút nữa soi thủng hai lỗ trên người Mạc Tư Ngư.
Đáng tiếc Mạc Tư Ngư tuyệt không để ý, chậm rãi nói: “Mình thấy quần áo đó cũng đâu phải phong cách của bồ, về sau không thấy bồ nhắc tới, nên mình đã giúp bồ xử lý nó.”
“Bồ muốn thuận nước đẩy thuyền mình không ngại, vậy hóa đơn đó không phải bồ cũng nên thay mình ký?”
Lấy ra một bộ quần áo, Mạc Tư Ngư đi đến ướm thử trước gương, nghe Tô Mộc Nghiên nói, nàng khẽ ‘hừ’ một tiếng: “Nghe xem, lời này thật vô lương tâm, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-than-mat/1421289/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.