Cảnh Phong nói: Tô Mộc Nghiên, giây phút này, tôi đã đợi em năm năm, tôi yêu em.
Tô Mộc Nghiên nghĩ, đời này nàng cũng sẽ không quên đêm đó, cả hai điên cuồng ôm nhau, giữ lấy nhau, Cảnh Phong chân tình thiết ý nói tất cả, nàng vì Cảnh Phong mà chảy hết nước mắt, tất cả tất cả, nàng đều muốn khắc sâu trong lòng.
Một đêm cuồng hoan, lúc Tô Mộc Nghiên mở mắt ra, đã là sáng hôm sau.
Nàng trở người, phát hiện bên giường trống trơn, sớm đã không còn thấy bóng dáng Cảnh Phong. Nằm thẳng người lại, Tô Mộc Nghiên nghe tiếng động ngoài phòng khách truyền đến, cẩn thận nghiêng tai nghe ngóng một chút, phát hiện âm thanh truyền đến từ phòng bếp.
Hiểu rõ cười cười, Tô Mộc Nghiên ung dung nằm trên giường không chịu dậy, cho đến khi đoán chừng Cảnh Phong đã chuẩn bị xong bữa sáng, nàng mới lười biếng ngồi dậy, xuống giường rửa mặt chải đầu.
Rửa mặt chải đầu xong, Tô Mộc Nghiên từ xa đã nghe thấy hương thơm của bữa sáng.
Từ từ chậm rãi đi vào phòng bếp, Tô Mộc Nghiên từ sau ôm lấy vòng eo thon thả của Cảnh Phong, hai tay không an phận dọc theo thắt lưng chui lên trên, đùa nghịch nút áo Cảnh Phong.
“Dậy rồi?” Giọng Cảnh Phong nhẹ nhàng mang theo ý cười, cô nói xong, giật giật thân mình, muốn thoát khỏi Tô Mọc Nghiên giống như bạch tuộc quấn lấy mình. “Ra ngoài chờ một lát, bữa sáng chuẩn bị xong sẽ gọi em.”
Tô Mộc Nghiên nhẹ tay nắm lấy ngực mềm mại của Cảnh Phong, cằm tì lên đầu vai Cảnh Phong, nhẹ nhàng cọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-than-mat/1421284/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.