Vào cửa, còn không kịp đổi giày, nụ hôn nồng nhiệt phá tan hết tất cả trói buộc.
Không nhớ nổi là ai khởi xướng trước, hay là dục vọng trong lòng mỗi người tự thông minh chạm vào nhau, nụ hôn cực nóng càng không thể vãn hồi.
Lưng Cảnh Phong đặt trên cửa lạnh lẽo, Tô Mộc Nghiên tới gần cô, môi lưỡi cuốn lấy Cảnh Phong không ngừng cọ sát, tay không an phận vuốt ve cổ cô, ngón tay giảo hoạt tiến vào trong áo, móng tay mượt mà trơn nhẵn cào lên da thịt non mịn.
Nhẹ ôm lấy eo Tô Mộc Nghiên, Cảnh Phong đem Tô Mộc Nghiên ôm vào lòng mình, Tô Mộc Nghiên lập tức dựa vào, dán chặt đến không ngờ lên thân thể Cảnh Phong.
Trong phòng tối đen còn không kịp bật đèn, tầm mắt đã bị che lại, cảm thụ trực tiếp bị phóng đại vô số lần, va chạm thật nhỏ cũng đều có thể khiến cho hai người giờ phút này có được kích thích cảm thụ thật lớn.
Nơi đằng sau cánh cửa nhỏ hẹp không thể thỏa mãn nhu cầu của hai người, thân mình Tô Mộc Nghiên hơi nghiêng về phía sau, Cảnh Phong cũng theo đó tiến lên, một đường hôn vào trong phòng khách. Bước chân thong thả, thật giống như hai người đang khiêu vũ theo một vũ điệu không tên, tất cả trước mắt, không khí, cảm giác, độ ấm, dục vọng, không chỗ nào không tra tấn lý trí cả hai, đem xúc tác toàn bộ trong cơ thể hai người miêu tả sinh động khát vọng.
Bước chân hỗn loạn không cần nhịp điệu, di chuyển đến bên kia cũng không cần nói với nhau, tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-than-mat/1421276/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.