Tô Mộc Nghiên ôm cánh tay, nhìn Mạc Tư Ngư chạy đến bên Tô Nhiễm Nhiễm.
Thấy Mạc Tư Ngư, Tô Nhiễm Nhiễm kéo nàng, thừa dịp Mạc Tư Ngư nhìn không thấy, Tô Nhiễm Nhiễm quay đầu, hướng về phía Tô Mộc Nghiên làm mặt quỷ.
Đúng, mặt quỷ. Biểu tình thật giống như tuyên bố quyền sở hữu Mạc Tư Ngư của mình, cảnh cáo Tô Mộc Nghiên, đây là của nàng, không ai được đụng vào.
Thực trẻ con.
Tô Nhiễm Nhiễm từ nhỏ đã theo Tô Mộc Nghiên đoạt đồ vật, ăn uống hay đồ chơi, chỉ cần Tô Mộc Nghiên có, nàng nhất định cũng muốn có, chỉ cần Tô Mộc Nghiên tốt, nàng nhất định phải tốt hơn so với Tô Mộc Nghiên. Ngay cả Tô Mộc Nghiên cùng Mạc Tư Ngư từ nhỏ thân như chị em, Tô Nhiễm Nhiễm cũng không vui, nhất định phải chặn trước một bước.
Yên lặng ở trong lòng mắng một câu, Tô Mộc Nghiên đứng ở tại chỗ nhìn, cảm thấy chị em họ sau hơn hai năm xa cách gặp lại, nói thế nào cũng phải tiến lên thân thiết một phen nói chút chuyện nhà. Nhưng Tô Mộc Nghiên nghiêng đầu, cảm thấy quan hệ giữa nàng cùng Tô Nhiễm Nhiễm thật sự không cần thiết phải giả mù sa mưa.
Hơn nữa, Tô Nhiễm Nhiễm ngoắc ngón tay, Mạc Tư Ngư lại không tiền đồ chạy qua, chẳng lẽ bản thân mình cũng phải giống Mạc Tư Ngư ngoan ngoãn nghe lời nàng sao?
Khinh thường ‘hừ’ một tiếng, Tô Mộc Nghiên nhớ tới mình cả ngày nay chưa ăn gì, sờ cái bụng đói meo, nàng xoay người, ý đồ hết sức tầm thường là tìm một ít đồ ăn lấp đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-than-mat/1421261/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.