*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bước đầu tiên - từ trước đến nay bất kể là dưới tình huống nào đều là vấn đề làm cho người ta thật khó xử. Vì thế khi Hứa Đan Lạc mở cửa phòng nhìn Giang Hoài Sương ở cách đó không xa đang nhàn nhã cầm chén uống nước, bước đầu tiên đi vào trong như thế nào cũng không cất nổi.
Tiếng cười sảng khoái vừa rồi phảng phất như còn ở quanh bên tai, tuy rằng lúc này sắc mặt của Giang Hoài Sương đã khôi phục lại vẻ lạnh lùng bình thường nhưng gương mặt thoải mái cùng với khóe miệng hơi cong lên, không cái nào là không thể hiện đang hồi tưởng lại chuyện thú vị nào đó. Là nghĩ đến chuyện mới rồi sao. ~~~~(>_<)~~~~
Hứa Đan Lạc cảm thấy Giang Hoài Sương lúc này hình như thêm chút sinh khí, dễ dàng thân cận, nếu như về sau dáng vẻ đều như thế này, không bao giờ đổi lại thành lạnh giá như băng, cách xa người cả ngàn dặm thì tốt. Nhưng để làm cho mặt Giang Hoài Sương xuất hiện nụ cười, bản thân mình hình như trả giá hơi bị lớn chút.
Giang Hoài Sương nghe tiếng phòng khách đóng cửa lại, liền biết Hứa Đan Lạc đã chuẩn bị ổn thỏa đi ra. Nhưng một hồi lâu sau vẫn không thấy người đến, tay cầm chén thay đổi tư thế ngồi, quay đầu nhìn sang bên phải chỉ thấy tiểu loli đỏ mặt ngơ ngác đứng ở cánh cửa phòng khách, tay cầm vặn cửa sợ hãi nhìn chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nuoi-duong/190800/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.