*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Thực đơn gọi món ăn bên ngoài ở trên bàn, cạnh điện thoại trong phòng khách, phía dưới ngăn kéo có tiền lẻ, em tự gọi vài món ăn đi." Giang Hoài Sương thay xong giầy, tùy ý chỉ chỉ phòng khách nói.
"Vậy còn chị?" Hứa Đan Lạc có chút khẩn trương hỏi. Sau mấy tiếng lại được đứng ở chỗ này, Hứa Đan Lạc mới thật sự chắc chắn tin tưởng mình thật sự có thể ở lại. Nhưng lời của Giang Hoài Sương nói ra lại làm cho lòng mình run lên, bởi vì Giang Hoài Sương mới vừa rồi nói ra khỏi miệng là 'em' chứ không phải 'chúng ta'. Vì đã gặp chuyện như vậy rồi, vì thế càng trở nên mẫn cảm.
"Không đói bụng." Giang Hoài Sương nói xong liền đi về hướng phòng ngủ. Nhìn tiểu loli có chút cô đơn đứng ở cạnh cửa lại dừng chân.
"Ừm, nếu buồn chán thì phòng khách có TV, trong thư phòng có sách, cuối buổi trưa thì thư ký Tề sẽ đem máy tính đến đây. Chẳng qua trước ba giờ rưỡi không được phát ra âm thanh quá lớn, chị muốn ngủ trưa một chút. Ở trong tủ lạnh phòng bếp ngoại trừ cà phê không có đồ gì để ăn uống, em có thể gọi điện thoải bảo siêu thị Vinh Giang đưa một ít đến đây, dùng tấm thẻ chị đưa cho em là có thể thanh toán. Nếu như ở nơi khác đưa đến thì hãy dùng tiền lẻ trong ngăn kéo trả. Đúng rồi, em biết dùng máy tính không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nuoi-duong/190798/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.