*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trung tâm môi giới việc làm vào ngày cuối tuần thật có thể dùng câu nhân sơn nhân hải (Người đông nghìn nghịt) để hình dung. Giang Hoài Sương xuống xe, nhìn tình cảnh biển người khủng khiếp này, thật sự có chút hối hận vì cái gì lại không ở nhà ngủ bù.
"Chúng ta đi thẳng lên tầng ba, nơi đó đã an bài hết rồi." Tề Tử Vũ lấy khăn tay ra lau mồ hôi trên trán, giải thích.
Giang Hoài Sương khẽ gật đầu, ý bảo Tề Tử Vũ đi trước dẫn đường. Còn chưa đi được hai bước, tay trái đã bị người khác nắm lấy, mềm mại mà nhẵn nhụi đụng chạm, lòng bàn tay ấm áp. Quay đầu nhìn lại, là Hứa Đan Lạc đang ở phía sau mình.
"Làm sao vậy?" Giang Hoài Sương mở miệng, thuận tiện lắc lắc tay. Nề hà tiểu móng vuốt dính quá chặt, hơn nữa lại không dám dùng sức giãy bỏ bàn tay tội nghiệp bị chính mình đè ép suốt đêm, vì thế giãy dụa không có kết quả.
"Người rất đông." Hứa Đan Lạc không muốn nói thật ra là mình không quen nhìn vẻ mặt thoải mái khi đem được phiền toái đóng gói quẳng đi của chị, lại cứ muốn trái ý cố đem mình kéo gần lại một chút. Chị ấy không có một chút tình yêu thương nào, cố tình chính mình lại muốn ở bên cạnh. Cẩn thận ngẫm lại, tìm không được nguyên nhân, có lẽ không biết chừng mình thật không được bình thường.
Nhìn thoáng qua đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nuoi-duong/190796/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.