"Uhm..." Giang mẹ thấy sự tình đều lộ, ngầm thừa nhận.
Giang Hoài Sương không nói, thật ra mỗi bước đi đều mãnh liệt, đến cùng cuộc đời của mình còn phải đen hơn máu chó mới có thể thấy được ánh sáng sao!
"Tiểu Sương, bây giờ con đã biết mọi chuyện. Nếu như sau này tiểu Lạc có ý đi thăm dò, như vậy bảo đảm tiểu Lạc sẽ hận thù đối với nhà chúng ta. Đến thời điểm đó, là..." Giang mẹ lôi kéo tay Giang Hoài Sương, tràn đầy phiền muộn: "Nếu như tiểu Lạc không phải là không có ý nghĩ thành gia lập nghiệp, ba mẹ cũng sẽ không nghĩ đem tiểu Lạc nhận nuôi trở về, thật phiền phức."
Rút tay về, đầu Giang Hoài Sương có chút loạn. Lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Hứa Đan Lạc, âm thanh reo hai tiếng... Mãi đến khi kết thúc cũng không ai tiếp. Hiện tại Giang Hoài Sương không có tâm tư đi tìm hiểu ân ân oán oán mấy năm trước, chỉ biết là tên ngốc kia lại để tâm vào chuyện vụn vặt. "Chuyện này để nói sau đi, hiện tại con đi tìm tiểu Lạc." Giang Hoài Sương lời ít mà ý nhiều nói cùng Giang mẹ, xoay người đi về hướng xe của mình.
Gọi điện thoại nhà ở nội thành không ai tiếp, gọi điện thoại ở biệt thự vẫn không có ai tiếp. Lại gọi điện thoại di động của Giang ba, Giang ba cũng ra ngoài, hiện tại không biết tung tích của Hứa Đan Lạc, Giang Hoài Sương cũng không giải thích nhiều trực tiếp cúp máy. Lái xe ở phụ cận chuyển vài vòng, không thấy bóng người Hứa Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nuoi-duong/1420613/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.