Giang Hoài Sương biết mình đối với Hứa Đan Lạc là thật lòng, thậm chí nghiêm túc đồng ý kiên trì làm bạn từ từ phát triển, nếu Hứa Đan Lạc không ly khai trước, chính mình chắc chắn sẽ không ruồng bỏ đoạn tình cảm này. Dù vậy tin tức Lâm Thanh Lam trở về, nếu nói trong lòng chưa từng nổi lên gợn sóng, vậy xác định là lời nói dối. Trên thế giới này, cho dù dễ mất đi cũng lưu lại dấu vết. Huống chi chuyện năm đó, vết thương ở trong lòng Giang Hoài Sương chưa bao giờ lành. Vì vậy ở Tề gia, khi nghe được Tiền Hiểu Đồng nói thì Giang Hoài Sương cảm thấy như trong nháy mắt bị vứt về Trường Hà ký ức, không có cách nào có thể giúp chuộc lỗi.
May mà, còn có Hứa Đan Lạc...
Sáng sớm tỉnh lại cảm thấy mọi thứ hôm qua giống như mộng cảnh. Giang Hoài Sương nhìn Hứa Đan Lạc còn ở bên người bình yên ngủ, đột nhiên có chút không thể tin tưởng, mình thẳng thắn mà bình tĩnh cùng nói ra đoạn chuyện cũ kia. Rõ ràng là mình giấu ở đáy lòng, xấu hổ khi nhìn người, chỉ cần là nghĩ đến thì sẽ đau thấu tim gan, nhưng dường như đêm qua sau khi nói hết thì xóa tan hơn phân nửa áp lực.
Chân chính yêu nhau, sẽ không rời đi sao... Giang Hoài Sương nhớ đến câu hứa hẹn nhẹ nhàng mà kiên định kia, dường như lúc này ấm áp đã chiếu vào trong phòng giống như ánh mặt trời.
Chính miệng của Hứa Đan Lạc nhẹ nhàng định ước, Giang Hoài Sương hài lòng nhắm mắt lại. Những thứ như hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nuoi-duong/1420611/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.