Mặc dù biết đứa bé Vương Nguyệt Di kia lập tức phải leo lên máy bay để đến một quốc gia khác, nhưng Giang Hoài Sương vẫn không có cách nào từ trong ký ức xóa đi tình cảnh Vương Nguyệt Di hôn trên gò má Hứa Đan Lạc. Thật sự là, không thể chấp nhận... Vì vậy thân thể so với suy nghĩ đi trước một bước, khởi động xe, đạp chân ga, phanh lại. Khi Giang Hoài Sương phản ứng lại, xe đã vững vàng mà đứng ở bên người Hứa Đan Lạc và Vương Nguyệt Di. Chuyện như vậy làm cho Giang Hoài Sương có chút ảo não, không phải chỉ là bị hôn một cái sao, mình không cẩn đến nỗi làm ra hành động trẻ con như vậy.
Ngay lúc Giang Hoài Sương chần chừ là nên gọi Hứa Đan Lạc lên xe hay là tiếp tục để cho hai người lưu luyến chia tay, một bên xử lý xong hành lý, Vương ba quay về bên này phất phất tay: "Nguyệt Di đi thôi, tiểu Lạc cũng phải cố gắng bảo trọng."
Bị Vương ba thúc giục, Vương Nguyệt Di chỉ kịp nhìn qua cửa sổ xe, qua loa liếc mắt nhìn gương mặt không có cảm xúc của Giang Hoài Sương, đối với Hứa Đan Lạc nói tiếng bảo trọng, liền tiến đến bên xe.
Mãi đến khi nhìn xe mang theo Vương Nguyệt Di đi xa, lúc này Hứa Đan Lạc mới mở cửa xe, đem một túi du lịch nhỏ để vào chỗ ngồi phía sau, chính mình ngồi xuống ở chỗ kế bên tài xế. "Không phải tài xế đến đón sao? Tại sao chị đến rồi?" Hứa Đan Lạc khịt khịt mũi, đem tâm tình ly biệt đè xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nuoi-duong/1420596/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.