Thấy người trong lòng trong nháy mắt xuất hiện, Hứa Đan Lạc cũng ngoan ngoãn nằm xuống, nhắm mắt lại. Nhưng trong lòng vạn phần thấp thỏm, tim liên tục căng thẳng đến bắt đầu đổ mồ hôi. Giang Hoài Sương thật sự đến rồi, bản thân mình vô cùng mừng rỡ, Hứa Đan Lạc nỗ lực kiềm chế lại bất an trong lòng, thể hiện tình trạng nằm ngay đơ yên lặng chờ đợi.
Trong phòng bệnh đột nhiên trở nên yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng thở nhẹ nhàng mà có chút hổn hển của mình. Lại một lát sau, có âm thanh giày cao gót từ trong hành lang truyền đến, từ xa đến gần, người đến tâm thái sốt ruột mang theo tiếng bước chân nặng nề không cần bàn cãi. Cửa phòng bệnh bị một lực mạnh đẩy ra, "Ầm" một tiếng vang thật lớn, để Hứa Đan Lạc không tự chủ run lên một chút.
Chỉ là động tác nhẹ nhàng như vậy nhưng không bị Giang Hoài Sương nhìn thấy. Ở trong mắt Giang Hoài Sương chỉ có cái dấu đỏ tươi kia, một vòng một vòng băng gạc quấn chặt cùng cái bình nước biển cực kỳ khổng lồ ở bên cạnh kia. Hai tay dần dần nắm chặt, móng tay được cắt gọn gàng từng chút từng chút bấm vào bên trong thịt, Giang Hoài Sương cảm thấy tất cả khí lực cũng đến lúc bị tiêu hao hết, lúc này vỏn vẹn chỉ là dựa vào một tia chấp niệm cuối cùng di chuyển đến bên giường Hứa Đan Lạc.
Vươn ngón tay để bên dưới mũi Hứa Đan Lạc, hơi thở ấm áp quấn quanh, Giang Hoài Sương thu tay về, đột nhiên cảm thấy mình hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nuoi-duong/1420587/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.