Mở cửa ra, Thang Biên Tâm để Hứa Đan Lạc đi vào nhà, vỗ vỗ sôpha trong phòng khách, nói: "Em ngồi trước đi, muốn uống chút gì không?"
"Cà phê." Hứa Đan Lạc tò mò đánh giá chỗ ở của Thang Biên Tâm, trong mắt không hề che giấu mấy phần soi mói kia.
Nghe được hai chữ cà phê, Thang Biên Tâm rất tự nhiên liên tưởng đến tên nào đó là sinh vật lấy cà phê làm ham mê cả đời, hóa ra nếp sống đúng là sẽ truyền nhiễm lẫn nhau sao. Liếc mắt nhìn tiểu loli đang thoải mái ngồi ở trên ghế sôpha chờ cà phê, Thang Biên Tâm có chút cam chịu số mệnh tiến vào phòng bếp. Đến cùng là tại sao bản thân mình lại đi trêu chọc đến đứa nhỏ này... Không, hoặc là nói tại sao đứa nhỏ này cứ một mực lại đến trêu chọc mình...
Thang Biên Tâm cảm thấy nhân sinh thật bi kịch phải kể đến từ buổi trưa, khi vừa mới bắt đầu đi làm không bao lâu. Bởi vì cuộc họp buổi sáng kéo dài, cứ thế chiếm đi phần lớn giờ nghỉ trưa, cho nên giờ cơm trưa cũng bị xê dịch không ít. Khi cửa phòng làm việc bị gõ vang thì Thang Biên Tâm đang vui vẻ ăn cái sandwich yêu thích. Bánh mì kẹp cà chua dưa chuột, cơm trưa thịt cùng sa kéo tương, quan trọng nhất chính là thứ này do Tề Tử Vũ làm.
"Quản lí Thang, tiểu cô nương này nói muốn tìm cô." Thư ký Tiền vẻ mặt bị làm khó dễ chỉ chỉ Hứa Đan Lạc theo sát phía sau. Chỉ thấy trên tay Hứa Đan Lạc còn mang theo một cái túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nuoi-duong/1420583/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.