*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"A, còn có chocolate Miêu Miêu và cá nhỏ vị chuối, ăn thật ngon..." Du Du đối với vấn đề 'Giá rẻ' tất nhiên là không hứng thú bằng bánh quy mê hoặc trong tay. Vừa bỏ bánh quy vào miệng nói mơ hồ không rõ, vừa lấy ra chiếc bánh quy hình sao biển đưa đến bên miệng Giang Hoài Sương: "Giang Giang cũng ăn."
Không từ chối được sự cố chấp của người bạn nhỏ, Giang Hoài Sương liền ăn bánh quy từ tay nhỏ của Du Du. Không quên đưa tay nhẹ nhàng vuốt một vòng gò má non nớt trên gương mặt nhỏ trước mặt mình, dịu dàng trêu đùa nói: "Ăn chậm một chút, ăn giống như con mèo nhỏ thế."
"Thích con mèo nhỏ." Du Du nhét một khối bánh quy hình sao biển vào trong miệng mình, lông mày cùng con mắt trong nháy mắt nhíu thành một đoàn: "Thật chua..."
"Là sao biển vị chanh." Giang Hoài Sương lấy miếng chocolate Miêu Miêu ngọt nhất nhét vào miệng Du Du. "Làm sao? không thích vị chanh sao?"
"Thật chua, không muốn!"
Tuy rằng Hứa Đan Lạc ngồi ở một bên liên tục trò chuyện cùng Tề nãi nãi, nhưng một phần sự chú ý vẫn nằm trên người Giang Hoài Sương. Tiểu hài tử kia cầm bánh quy do mình đặc biệt làm vì Giang Hoài Sương mà cười lớn, trong lòng Hứa Đan Lạc có bao nhiêu là khó chịu. Đặc biệt là khi thấy Du Du xưng bá (chiếm cứ) trên người Hoài Sương, còn có cái dáng vẻ ấm áp hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nuoi-duong/1420571/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.