*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Điện thoại di động bên trong bàn học rung lên, Hứa Đan Lạc cảm giác được điện thoại rung hai cái, không khỏi cảm thấy có chút đáng ghét, do gần đây thường xuyên nhận được tin nhắn của 10086 (tin tổng đài). Liếc mắt một cái, Thái lão sư ở trên bục giảng đang múa bút thành văn, Hứa Đan Lạc lấy điện thoại di động ra, vừa nhìn một cái liền có chút thất thần.
Từ khi có điện thoại di động đến nay, đều là Hứa Đan Lạc liên lạc với Giang Hoài Sương. Nhưng hôm nay Giang Hoài Sương lại chủ động gửi tin nhắn đến, thật đúng là lần đầu.
'Chờ chút tan học chị đến đón em.'
Một cái tin nhắn ngắn gọn nhưng làm cho Hứa Đan Lạc nhìn chằm chằm màn hình di động một lúc lâu mới có thể dời mắt đi. Bây giờ chắc là chị ấy đang ở công ty, bởi vì biết hôm nay là Giáng sinh nên đến đón mình sao, hay chỉ là tiện đường mà thôi... Dù trong lòng có rất nhiều suy đoán, Hứa Đan Lạc cũng chỉ nhắn gửi đi một từ 'Được'.
May là do sợ làm không kịp thứ kia nên buổi trưa đã chạy về làm cho xong. Hứa Đan Lạc nhét điện thoại di động vào bàn học, nhẹ nhàng thở ra một hơi. Ngẩng đầu lên, Thái lão sư vẫn còn đang múa bút thành văn, Hứa Đan Lạc tuy nhìn vào sách vở nhưng lúc này lại không còn bao nhiêu tâm tình để nghiêm túc nghe giảng.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nuoi-duong/1420568/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.