“Nếu thuận lợi, ngày mai chúng ta sẽ tới biên giới Thái Lan”.
Đôi môi Lục Tử Mặc lướt qua mặt Sơ Vũ, anh cất giọng trầm ấm bên tai cô. Lục Tử Mặc cởi hàng cúc trước ngực Sơ Vũ kéo áo sang hai bên. Dưới ánh sáng tờ mờ, thân thể mềm mại của Sơ Vũ hiện ra như một mâm cỗ vô cùng hấp dẫn. Một luồng khí nóng dội lên khiến hai người tim đập mạnh, trong đầu có một thứ gì đó nổ tung. Lục Tử Mặc gần như không thể khống chế bản thân.
Sơ Vũ giơ tay vuốt nhẹ bộ ngực rắn chắc của Lục Tử Mặc lên vai anh. Động tác đó khiến người Lục Tử Mặc cứng lại, anh giữ chặt lấy tay cô trong lòng bàn tay mình. Nếu không phải trong hoàn cảnh này thì việc gì anh phải nhẫn nhịn đến mức đau khổ như vậy?
Tim Lục Tử Mặc ngày càng đập mạnh, hơi thở ngày càng gấp gáp. Cô đang ở trong lòng anh, nhưng anh có cảm giác không bao giờ đủ. Anh càng ham muốn cô, muốn cô sát gần hơn nữa.
Sơ Vũ nằm gọn trong lòng Lục Tử Mặc. Trong bóng tối, ánh mắt anh dán chặt vào cô. Ánh trăng mờ ảo chiếu qua ô cửa nhỏ trên cao, tạo thành hai bóng người quấn quýt. Đôi môi Lục Tử Mặc mơn man trên da Sơ Vũ theo đường cong của cô. Hành động của anh chứng tỏ anh khát khao cô đến mức sắp vượt qua giới hạn của lý trí.
“Hôm nay anh bỏ lại thứ gì vậy?”
Miệng Sơ Vũ chạm vào tai Lục Tử Mặc, cô nhẹ nhàng lên tiếng. Sơ Vũ đưa ra nghi vấn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nguy-hiem/206901/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.