Văn Lai cứng đờ người, sự xuất hiện đột của Lục Tử Mặc khiến các sợi dây thần kinh của hắn gần như đứt đoạn. Văn Lai giật mạnh tóc Sơ Vũ, khiến đầu cô ngả về phía sau. Do hắn dùng sức nên lưỡi dao sắc nhọn kề trên cổ Sơ Vũ ấn sâu vào lớp da cô, xuất hiện một vệt máu đỏ. Dòng máu đỏ từ từ chảy xuống dưới ánh dao sắc lạnh, kích thích tận đáy mắt Lục Tử Mặc.
Sơ Vũ chăm chú nhìn Lục Tử Mặc, cô không cảm thấy đau đớn. Toàn bộ cảm xúc của cô tập trung vào người đàn ông trước mặt. Những dòng suy nghĩ nối tiếp nhau như cơn ác mộng đeo bám cô, khiến cô tê liệt.
Ánh mắt Lục Tử Mặc rời khỏi dòng máu đỏ. Anh đi vào trong nhà, thuận tay đóng cửa ra vào.
“Anh sợ ngôi nhà phát nổ nên không dám bắn tôi?”, Lục Tử Mặc nói với ngữ điệu bình thản: “Ngôi nhà này được tưới nhiều xăng như vậy. Tôi giúp anh cho thêm ít gia vị, nếu phát nổ sẽ càng sạch sẽ hơn đúng không?”
Văn Lai trầm mặc, cả người hắn dính chặt vào thân sau Sơ Vũ. Cô có thể cảm nhận thấy hắn hơi run rẩy. Khi mặt đối mặt với Lục Tử Mặc, về khí thế hắn đã thua anh hoàn toàn. Chắc chắn tự đáy lòng, hắn rất sợ người đàn ông trước mặt. Qua những việc Văn Lai làm, có thể thấy hắn không phải là người sợ chết. Vậy thì, hắn sợ Lục Tử Mặc điều gì?
“Mày đừng có động đậy, nếu không tao sẽ giết người phụ nữ này”.
Văn Lai cất giọng trầm trầm. Lục Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nguy-hiem/1257401/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.