Có một giấc mơ đẹp đến nỗi Tiết Thụy Du chỉ muốn mơ mãi không thôi, trong giấc mơ đó, trên lễ đường cực kì nguy nga tráng lệ, cô mặc bộ váy cưới trắng tinh khôi, khoác tay bố mình đi trên lễ đường. Xung quanh cô đều là những khuôn mặt tươi cười, những lời chúc phúc đầy ngọt ngào. Lễ đường dài lắm, đi mãi mà chẳng đến, cuối lễ đường, có một người đàn ông vẫn đang đứng đợi cô, người ấy mặc bộ vest đen nghiêm chỉnh, cổ áo chẳng còn mở hai cúc như ngày thường nữa mà nghiêm nghị gài cúc, còn gắn thêm một chiếc nơ đầy lịch thiệp. Qua lớp khăn voan trắng, Tiết Thụy Du chỉ nhìn người ấy, từng bước từng bước đi như tiến gần hơn đến với con đường hạnh phúc ngập tràn màu hồng.
Trình Dục Uy đứng đấy, nhìn cô bằng ánh mắt đợi chờ, trong đôi mắt ấy, Tiết Thụy Du có thể nhìn thấy được biết bao nhiêu tự hào và hạnh phúc. Khi bố cô trao tay cô đặt vào tay của Trình Dục Uy, Tiết Thụy Du đã hạnh phúc đến mức vỡ òa để rồi khi ngẩng đầu lên, cô đã thực sự bàng hoàng. Người đàn ông đứng đấy tự lúc nào lại biến thành Lương Hạo Hiên, Tiết Thụy Du sửng sốt, không tin được vào mắt mình. Cha xứ đứng ở bên cạnh gọi tên cô và Lương Hạo Hiên, tuyên bố hôn lễ của hai người chính thức bắt đầu. Tiết Thụy Du rối răm, cô không tin được vào mắt mình, nhìn ngó xung quanh, chiếc bảng cưới đằng sau từ lúc nào đã đổi thành tên của Lương Hạo Hiên, không còn là Trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nguy-hiem-len-nham-giuong-dai-tong-tai/1140994/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.