“Em thực sự đã làm cách nào để có thể có đủ chứng cứ vạch mặt Tiết Vân Nhi vậy?”
“Chuyện này đến bây giờ còn quan trọng sao?”
“Anh chỉ thắc mắc mà thôi, lần này em cũng không có nhờ vả gì ở chỗ anh.”
“Thế thì anh phải vui mừng vì khả năng của vị hôn thê của mình còn cao hơn anh tưởng chứ nhỉ?”
“Anh vẫn thích em nhờ vả anh hơn, chúng ta bận rộn như vậy, có như thế mới có thể dành thời gian cho nhau.”
Hình như đàn ông ai cũng muốn bản thân mình trở nên có giá trị đối với phụ nữ nhỉ? Tiết Thuỵ Du cảm thấy như vậy, từ chuyện Trình Dục Uy giúp cô giải quyết chuyện lần này đến lời nói ngày hôm nay của Lương Hạo Hiên. Tiết Thuỵ Du cũng không biết nên đáp lại như thế nào nữa, cô im lặng đánh mặt nhìn ra cửa kính xe ô tô, suy nghĩ miên man mấy hồi.
“Anh đã thật sự rất mong chờ đến ngày có thể đường đường chính chính đón em về nhà.”
“Có gì phải mong chờ? Như bây giờ không phải tốt hơn sao?”
“Tất nhiên là tốt hơn chứ, khi đó em sẽ thuộc về anh, chuyện của em cũng là chuyện của anh, chúng ta có thể làm nhiều thứ cùng nhau, tốt hơn biết bao nhiêu.”
“Em vẫn chưa sẵn sàng lắm, ít nhất thì em muốn tập trung cho công việc đã. Em vừa lên làm tổng giám đốc không lâu, cũng còn kha khá bất cập trong bộ máy quản lý, Tiết Vân Nhi chính là một ví dụ. Chúng ta dù sao cũng đính hôn rồi, chờ đợi một chút nữa thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nguy-hiem-len-nham-giuong-dai-tong-tai/1140981/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.