Y La vừa chạy theo hướng Tiểu Tám chỉ, vừa âm thầm cầu nguyện suy đoán của cô không nhầm. Nếu như cô đoán lầm thì chỉ có thể báo cảnh sát thôi.
Theo như Tiểu Tám nói, có khả năng Mạc Tôn đã đoán ra cô là người tháo gỡ bom ở trung tâm thương mại Hoàn Long, nhưng chưa đến giây phút cuối cùng, Y La vẫn không muốn có một chút liên hệ gì với cảnh sát. Dường như cô có thể cảm nhận, nếu cô thực sự lộ ra với cảnh sát, sẽ bị chụp lên danh hiệu chuyên gia tháo gỡ bom, như vậy sau này có thể cô sẽ còn dính đến nhiều phiền toái lớn hơn.
Cũng may là người đàn ông đi không nhanh, năm phút sau, Y La phát hiện ra hắn ta ở gần cửa ra khỏi sân bay, giống như dự đoán của cô, hắn ta đang định ra khỏi sân bay.
Y La đi sau người đàn ông một khoảng không gần không xa, giả bộ làm một hành khách bình thường, theo dòng người cùng đi ra ngoài.
đang trong thời điểm căng thẳng, lúc này chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên. Y La hoảng sợ, cô cuống quít che điện thoại lại, rồi cảm thấy động tác của mình quá mức quái dị, lại vội vàng giả bộ không có việc gì lấy điện thoại di động ra, trượt nghe.
Cũng may tiếng chuông điện thoại không khiến người đàn ông chú ý, hắn ta vẫn vững vàng ổn định bước từng bước ra khỏi sân bay.
“Alo?”
“Y La, bọn tớ lấy hành lý xong rồi, cậu đang ở đâu?” Giọng nói của Hà Băng Băng truyền tới.
“Tớ …” Y La nhìn cổng chính ra khỏi sân bay, hai mươi phút trước, cô vừa từ nơi này đi vào “Băng Băng, tớ có việc bận đột xuất, chắc đến tối mới đến gặp cậu được.”
“Vậy sao? Vậy khoảng bao lâu nữa cậu mới đến được?” Hà Băng Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nguy-hiem-bao-tao-dich-bang-giai/1257384/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.