Tài xế cảm thấy bầu không khí trong xe có chút quỷ dị, nhưng cũng không có phát hiện vấn đề phía sau: “Tôn tổng?”
“Cậu ngừng xe cho tôi!” Tôn Ngôn nghe thấy âm thanh rên rỉ của Nghiêm Hải An thoáng lớn hơn một chút, theo tính phản xạ mà lấy tay bịt kín miệng của cậu.
Bị đôi môi ẩm ướt liếm vào lòng bàn tay anh như vậy, anh nhận thấy được đầu của Nghiêm Hải An lắc qua lắc lại, nhưng tránh né không được, vì vậy ngay sau đó dán lên đồ vật càng ẩm ướt càng mềm mại.
Cánh tay của Tôn Ngôn có chút cứng lại.
Không vừa lòng đồ vật kia mà muốn đẩy lòng bàn tay của anh ra. Nhưng đầu lưỡi vô lực như vậy, tất Die nd da nl e q uu ydo n cả phản kháng dường như đều bị chìm đắm mà khiêu khích thè lưỡi ra liếm, một chút một chút mà liếm đường vân lòng bàn tay đến mức ẩm ướt.
Tài xế không biết nguyên do gì: “Bạn của ngài là muốn ói phải không?”
Tôn Ngôn nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Không liên quan đến chuyện của anh, ít nói nhảm đi.”
Tài xế không biết lỗ chân lông nào của anh lại không thuận nữa rồi, bèn ngậm miệng lại, vòng xe lên trên một cái chợ nhỏ tối tăm rét lạnh, sau khi dừng xe, còn nghe lời đi xuống xe.
[Mau nhìn! Weibo* có người cưỡi xe đạp!]
*Weibo: một phần mềm chat bên Trung Quốc, tương tự như Zalo bên Việt Nam.
Tôn Ngôn thở dài mà nhìn trần xe, còn không đợi ngày hôm sau liền cảm thấy say rượu, đau đầu.
Tài xế ở bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-khong-dung-dan/196859/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.