Editor: Lạc Tâm Vũ
Nghiêm Hải An xem như để cho mình một đợt nghỉ dài, theo hai cha con hơn nửa tháng, do Tô Ấn hao tâm tổn trí mà hành trình vô cùng phong phú và thuận lợi, tất cả đang đi du lịch cũng không gặp phải chuyện phiền lòng.
Dựa theo sắp xếp của Tô Ấn chơi thêm nửa tháng nữa cũng không là vấn đề, nhưng Nghiêm Hải Kiến lại nói phải đi về.
“Chơi thêm mấy ngày nữa nha.” Nghiêm Hải An đã lâu không gặp người nhà, đột nhiên vừa nghe, quả thực có chút luyến tiếc, liền muốn giữ lại theo bản năng. “Nghiêm Cẩn và anh hiếm khi ra ngoài chơi một chuyến.”
“Không.” Nghiêm Hải Kiến cười cười, nhưng thói quen nhíu mày làm cho nụ cười của anh thoạt nhìn có một chút miễn cưỡng, “Cha mẹ già ở nhà không có người chăm sóc. Mấy ngày cảm ơn em, đã lâu không thấy Tiểu Cẩn vui vẻ như vậy.”
Mẹ của Nghiêm Cẩn đi sớm, Nghiêm Hải Kiến trên có già dưới có trẻ, còn phải cung cấp cho một em trai đi học ở thành phố lớn, gánh nặng lớn như vậy, không có người phụ nữ nào muốn nhảy die nd da nl e q uu ydo n vào cái hố lửa nhà bọn họ này giúp anh gánh vác, nên xác định vẫn độc thân. Mấy năm này Nghiêm Hải An cũng luôn gửi tiền về nhà, Nghiêm Hải Kiến mới dễ dàng hơn một chút.
“Giữa anh em nói cảm ơn gì chứ.” Nghiêm Hải An liếc nhìn theo Tô Ẩn đi xếp hàng mua thịt nướng với Nghiêm Cẩn, “Anh, trước em nói với anh làm chút buôn bán, anh vẫn là suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-khong-dung-dan/1354602/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.