Thiên châu chỉ nghe thấy tiếng la và tiếng chửi của đám côn đồ kia: “Con bà nó, dám nuốt hàng của bọn tao, tụi bây chán sống rồi.”
Côn đồ đánh nhau là thế, không có các chiêu võ bài bản chỉ cần gặp người không phải phe của mình là cứ xả dao chém, đều này càng khiến người xung quanh phải tìm đường tránh nạn.
Thiên Châu đứng yên, tựa vào một cái cây, ung dung nhàn nhã khoanh tay đứng xem, hoàn toàn không có chút sắc thái biểu cảm nào, những chuyện này đối với môt nơi đen tối như Tam giác Vàng lại càng không phải là chuyện hiếm gặp, cùng lắm người dân ở đây chỉ sợ mình ‘vô tình’’ bị chém trúng thôi chứ hiếu kì thì vẫn đứng ở nơi an toàn mà xem.
Thiên Châu quét mắt qua một vòng khu chợ, ánh mắt sắc bén liền dừng lại tại một góc rất gần bọn côn đồ kia, giữa khung cảnh hỗn loạn, một cô gái khoảng 17 tuổi đang hoảng sợ ngồi thui thủi ở một góc, hai mắt nhắm chặt, cả người run lên vì hoảng sợ.
Thiên Châu hờ hững nhìn cô gái kia, sau đó lại nhìn qua chỗ khác, bất quá chuyện này không liên quan gì đến cô, cớ gì cô phải cứu một người ngu ngốc tới độ không biết tìm đường chạy mà ngồi ở đó chờ chết như vậy?
Lâm Khánh Nam thu hết hiểu cảm của Thiên Châu vào mắt,anh không thể không sợ cái sự hờ hững của cô, thấy chết không cứu… đây chính là Long tôn của Mafia lãnh khốc vô tình mà mọi người kính nể.
Một tên côn đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-dam-mau/3208441/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.