Trong căn phòng xa hoa lộng lẫy, cao vút gần như chạm vào mây, khung cảnh bên ngoài mờ ảo tựa Thiên Cung, ánh đèn trong phòng đã tắt hết, một người con gái đứng đó, nhìn ra phía xa xăm bên ngoài bầu trời đêm… ánh trăng sáng chiếu lên người cô khiến bóng dáng ấy lại càng lẻ loi và cô độc hơn nữa… còn toát lên sự bi ai trong ánh mắt đen thẫm.
Đây là cảnh tượng đầu tiên mà Lâm Khánh Phong nhìn thấy khi bước vào, chỉ đứng dựa vào cửa nhìn cô không nói gì, ánh mắt phức tạp lóe lên một tia khó hiểu.
Không khí cứ mãi im lặng như vậy, Lâm Khánh Phong biết tinh thần cảnh giác của Thiên Châu rất cao không thể nào không biết hắn vào đây, trừ khi cô không muốn nói chuyện với hắn.
Không khí cứ như thế, một người con trai nhìn một người con gái, còn cô gái đó lại nhìn về hướng ánh trăng.
“Cô thả hắn ta?”- Lâm Khánh Phong thật sự không thể chịu nổi cái không gian im lặng đáng sợ này, lên tiếng nói, ngữ khí tuy rất khẳng định không giống là câu hỏi.
“Đúng vậy.”- Thiên Châu không chút giấu giếm thẳng thắng thừa nhận.
Lâm Khánh Phong nhíu mày, ngữ khí cảnh cáo: “Thiên Châu, cô là người tôi đánh giá cao nhất trong Mafia, vì thế đừng để tình riêng lấn vào công việc, cô nên nhớ, cô là một trong những đứa con của satan, một khi đã như vậy thì tuyệt đối không thể có tình cảm của một người bình thường.”
Lâm Khánh Phong lần đầu tiên nghiêm túc lên tiếng, ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-dam-mau/3208427/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.