Nắng sớm hôn lên khuôn mặt yên bình của Nghiêm Nghiễm,
đôi mắt ướt át, lông mi rất dài, khóe miệng hơi nhếch lên làm cho lòng người nao động. Ngụy Trì cúi đầu muốn hôn, nhưng tiếng chuông báo thức trong điện thoại di động vang lên. Mỗi ngày, cứ đúng giờ này là có giọng nói của một cô gái ngọt như mía lùi “Mẹ mày, không được ăn của tao 20 điểm; Mẹ mày, không được ăn của tao 20 điểm; Mẹ mày, không được ăn của tao 20 điểm; …”
Vừa mới mơ thấy khuôn mặt đáng yêu của Nghiêm Nghiễm thì Ngụy Trì thức giấc. Hắn đánh răng, rửa mặt, chải đầu, rồi vớ đại từ trong đống quần áo lộn xộn của mình một cái áo khoác. Bước ra cửa trước, theo thói quen, Ngụy Trì nhìn vào gương, biểu diễn một khuôn mặt tươi cười du côn mà hắn tự nhận là cực kỳ đẹp trai. Đi ngang qua tiệm bánh, hắn mua lấy vài cái. Rồi hả hê nhìn một đứa bé không muốn đi học nhưng vẫn bị phụ huynh nắm áo kéo đi, hắn thấy thằng bé này giống ai đó quen quen, rồi hắn nhòm cây cỏ, ngắm mây trời. Tiệm cắt tóc cách tiệm chú Khoan một dãy phố đang huấn luyện thái độ phục vụ cho nhân viên, nhất loạt mọi người đều mặc đồng phục đỏ chói, thấy khách đi ngang qua là cúi đầu “Hoan nghênh, hoan nghênh.” Ngụy Trì cắn nửa cái bánh quẩy, thong thả đi tới cửa hàng của mình. Quân Quân đã đến từ sớm, ngồi trên chiếc ghế xoay ở quầy tính tiền uống sữa đậu nành “Đến sớm thế? Càng lúc em càng thấy anh giống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-bat-chinh/2217177/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.