Mùa đông Trinh Ninh năm thứ mười hai, tuyết rơi muộn hơn một tháng so với năm ngoái, khí lạnh ngoài trời cùng với gió rét buốt, lạnh tới khiến người co rúm lại. Ngoài bức tường trong cung ở phía Đông Nam kinh thành, trên khu đất săn bắt Hải Nam Tử1 của hoàng thất rộng khoảng hai mươi nghìn mét vuông, tất cả Hải hộ2 đều đang chờ đợi trận tuyết đầu tiên trong năm nay.
(1) Nam Hải Tử: Nơi săn bắn, bãi chăn nuôi, thời Minh lấy nơi này làm cư trú tạm thời của hoạn quan, sau hai mươi vòn tuyển chọn mới được nhập cung.
(2) Hải hộ: Người làm công trong Hải Nam Tử.
Đặng Anh dựa người vào vách đá, trước mắt là một đám người quần áo đơn bạc như anh.
Họ tụm năm tụm ba lại ngồi với nhau trong góc, im lặng nhìn Đặng Anh, cảm xúc khó nói nên lời. Đặng Anh lùi đôi chân còn mang dụng cụ tra tấn của mình ra sau vài bước, ống quần rơi xuống miễn cưỡng che được cổ chân đầy vết thương. Một thanh niên trẻ xé một mảnh vải trên quần áo ngay trước mặt mọi người, thử đưa cho Đặng Anh, dè dặt nói: "Dùng nó băng bó lại cổ chân đi."
Đặng Anh cúi đầu nhìn tấm vải rách màu trắng, nhất thời có cảm giác cảnh ngộ tương liên với đám người này.
Nơi bọn họ đang ở là nhà kho của Nam Hải Tử, thường dùng để chứa lương thực và thịt ở Hải Tử để chuẩn bị chuyển vào trong cung, nhưng lúc này nhà kho gần như trống rỗng, chỉ có mấy miếng thịt khô treo trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hac-but-ky/3089130/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.